Thơ » Việt Nam » Trần » An Nam tiến phụng sứ
Đăng bởi Vanachi vào 13/11/2018 20:49
踏盡崔嵬路幾千,
停車逆旅自年年。
安危非我所能及,
語默隨人深可憐。
澆破鄉心桑落酒,
吟消客恨草堂篇。
自憐補國無絲發,
兩度春風馬一鞭。
Đạp tận thôi ngôi lộ kỷ thiên,
Đình xa nghịch lữ tự niên niên.
An nguy phi ngã sở năng cập,
Ngữ mặc tuỳ nhân thâm khả liên.
Kiêu phá hương tâm tang lạc tửu,
Ngâm tiêu khách hận thảo đường thiên.
Tự liên bổ quốc vô ty phát,
Lưỡng độ xuân phong mã nhất tiên.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 12/11/2018 20:49
Muôn dặm quan hà trải bước chân,
Ngừng xe quán khách luống tần ngần.
An nguy nào tớ đâu hay biết,
Nói lặng tuỳ người nghĩ tủi thân.
Uống cạn sầu quê ve rượu thánh,
Ngâm tiêu hận khách tập thơ thần.
Mảy may thẹn chửa đền ơn nước,
Roi ngựa hai lần thét gió xuân.