В поле, ручьями изрытом,
И на чужой стороне
Тем же родным, незабытым
Пахнет земля по весне.
Полой водой и нежданно -
Самой простой, полевой
Травкою той безымянной,
Что и у нас под Москвой.
И, доверяясь примете,
Можно подумать, что нет
Ни этих немцев на свете,
Ни расстояний, ни лет.
Можно сказать: неужели
Правда, что где-то вдали
Жены без нас постарели,
Дети без нас подросли?..
Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]
Đất không phải đất quê mình
Cánh đồng sẫm nước, êm lành, bao la
Hương mùa xuân bỗng thoáng qua
Cỏ gì thân đến sâu xa, chạnh lòng
Ô hay là trận lũ ròng
Trải bình dị thế qua đồng qua khe
Lăn tăn màu cỏ non kia
Có gì đâu khác bên quê xứ mình
Tưởng như giây phút thình lình
Chưa hề có cuộc chiến tranh qua rồi
Chưa hề năm tháng xa xôi
Chưa bao cách trở đứng ngồi không yên
Vợ mình hẳn đã già thêm
Con mình từ ấy lớn lên bao rồi?
Mình qua cả cuộc đổi đời
Hương mùa xuân mãi bồi hồi nỗi chi?
Gửi bởi Thânthơ ngày 17/03/2008 21:28
"trạnh lòng"...
Nên viết là "chạnh lòng"
Gửi bởi hongha83 ngày 04/12/2018 08:21
Ở đây, nơi rất xa Tổ Quốc,
Chợt nghe từ cánh đồng bên đường
Thoảng một mùi mùa xuân quen thuộc,
Một mùi gì rất quê hương.
ừ, mùi đất, mùi tuyết tan, và cũng lạ.
Hình như cả mùi một loài hoa -
Bình thường thôi, không tên, nhỏ bé -
Mà ta thấy nhiều ở quê nhà.
Và bỗng chốc, thật bất ngờ, ta nghĩ
Như khắp nơi tất cả sống yên lành
Không khoảng cách, không tháng năm, không vũ khí.
Không cả bọn người gây chiến tranh.
Rất ngạc nhiên, ta lắc đầu: không lẽ
Một nơi xa nào đấy ở nhà
Các bà vợ thiếu ta, cứ già đi như thế,
Và con lớn dần không cha?
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi hongha83 ngày 04/12/2018 13:34
Trên đồng, suối đào nát
Cả về phía không quen
Mùi mùa xuân vẫn thế
Thân thuộc, chẳng hề quên
Nước tràn, bất ngờ quá
Rất đơn giản, đồng xa
Thảm cỏ không tên gọi
Ngoại ô Mátxcơva
Cứ tin như điềm báo
Nghĩ như thế này đi
Thế giới không bọn Đức
Không chia lìa, phân ly
Có thể nói, chẳng lẽ
Có thật nơi xa xôi
Vắng mình - vợ tuổi tác
Thiếu mình - con lớn khôn?