Thơ » Nga » Aleksandr Pushkin
В дверях эдема ангел нежный
Главой поникшею сиял,
А демон мрачный и мятежный
Над адской бездною летал.
Дух отрицанья, дух сомненья
На духа чистого взирал
И жар невольный умиленья
Впервые смутно познавал.
«Прости, — он рек, — тебя я видел,
И ты недаром мне сиял:
Не всё я в небе ненавидел,
Не всё я в мире презирал».
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 19/06/2008 07:12
Vườn địa đàng Thiên thần ngồi tựa cửa
Rủ mái đầu rực rỡ ánh hào quang
Địa ngục sâu dang cánh lượn lang thang
Gã Ác Quỷ cuồng ngông và ảm đạm
Thần phủ định, Thần hoài nghi hắc ám
Ngó nhìn lên Thần hiền dịu trắng trong
Và lần đầu bỗng mơ hồ bâng khuâng
Bởi lửa lòng chợt bồi hồi êm ái
Rồi Quỷ phán: “Hào quang ngươi soi rọi
Chẳng uổng đâu... Ta từ bữa thấy ngươi
Không còn ghét tất cả ở trên trời
Không còn khinh mọi điều nơi hạ giới”
Gửi bởi Vanachi ngày 10/04/2020 09:07
Thiên thần trên cửa thiên đình
Mái đầu nghiêng xuống lung linh dịu dàng
Còn Quỉ giận dữ ngang tàng
Địa ngục thăm thẳm bay ngang vật vờ.
Là thần phủ định, nghi ngờ
Quỉ ngơ ngáo ngó thần thờ trắng trong,
Bất giác xúc động cõi lòng
Mập mờ cảm nhận đục trong lần đầu.
“Xin lỗi, đã biết anh lâu
Cũng không uổng phí nhiệm mầu hào quang,
Tôi không ghét cả Thiên đàng,
Tôi không khinh cả trần gian,” - quỉ cười.