Thơ » Nga » Aleksandr Pushkin » Poltava (1829) » Chương 2
Đăng bởi Tung Cuong vào 31/01/2025 05:19
Но ключ в заржавом
Замке гремит — и, пробужден,
Несчастный думает: вот он!
Вот на пути моем кровавом
Мой вождь под знаменем креста,
Грехов могущий разрешитель,
Духовной скорби врач, служитель
За нас распятого Христа,
Его святую кровь и тело
Принесший мне, да укреплюсь,
170. Да приступлю ко смерти смело
И жизни вечной приобщусь!
И с сокрушением сердечным
Готов несчастный Кочубей
Перед всесильным, бесконечным
Излить тоску мольбы своей.
Но не отшельника святого,
Он гостя узнает иного:
Свирепый Орлик перед ним.
И, отвращением томим,
180. Страдалец горько вопрошает:
“Ты здесь, жестокой человек?
Зачем последний мой ночлег
Еще Мазепа возмущает?»
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Tung Cuong ngày Hôm qua 05:19
Nhưng chìa trong ổ rỉ hoen nặng đấy
Kêu lạch cạch và ông đành thức dậy,
Thấy mình không may và nghĩ: Vậy là ngài!
Gặp trên đường máu con nhuộm đỏ hoài
Người chỉ lối cho con đứng dưới cờ thập tự,
Người toàn năng xoá sạch bong nhiều thứ tội,
Bác sỹ chữa hết đau tinh thần, một con chiên
Phục vụ Chúa bị đóng đinh cứu giúp chúng con,
Máu thánh và thể xác của Ngài còn truyền lại
Cho con, hãy cho con được thêm sức mạnh mãi
170. Hãy để con dũng cảm tiếp cận cái chết thôi
Và con sẽ dự phần vào sự sống muôn đời!
Và với tấm lòng ăn năn hối lỗi,
Kôtrubây phận không may, sẵn sàng chịu tội,
Trước Đấng toàn năng, vô hạn đời đời,
Trút bỏ buồn đau trong cầu nguyện thành lời.
Nhưng có người tìm ông không phải là ẩn sĩ,
Ông nhận ra vị khách khác ngoài ý nghĩ:
Đến gặp ông là Oclik trông dữ tợn.
Bị coi thường vì là người kinh tởm,
180. Nạn nhân chua chát hỏi ngay:
“Ngươi ở đây hả, kẻ dã man này?
Sao chỗ ta nghỉ đây, qua đêm cuối
Mà Madepa vẫn cho người phá rối?”