Thơ » Trung Quốc » Thịnh Đường » Đỗ Phủ » Phiêu bạc tây nam (760-770)
Đăng bởi tôn tiền tử vào 20/04/2015 08:48
白帝空祠廟,
孤雲自往來。
江山城宛轉,
棟宇客裴回。
勇略今何在,
當年亦壯哉。
後人將酒肉,
虛殿日塵埃。
谷鳥鳴還過,
林花落又開。
多慚病無力,
騎馬入青苔。
Bạch Đế không từ miếu,
Cô vân tự vãng lai.
Giang sơn thành uyển chuyển,
Đống vũ khách bồi hồi.
Dũng lược kim hà tại,
Đương niên diệc tráng tai.
Hậu nhân tương tửu nhục,
Hư điện nhật trần ai.
Cốc điểu minh hoàn quá,
Lâm hoa lạc hựu khai.
Đa tàm bệnh vô lực,
Kị mã nhập thanh đài.
Miếu thờ vắng nơi thành Bạch Đế,
Đám mây lẻ cứ lờ lững trôi.
Thành bên cạnh núi với sông trông lung linh,
Cột miếu khiến lòng khách bồi hồi.
Khí anh hùng nay ở đâu,
Thuở trước sao mà vẻ vang thế.
Người đời sau ham rượu thịt,
Điện thờ trống không ngày bám đầy bụi.
Chim tu hú bay qua kêu vang,
Hoa rừng rụng rồi nở.
Thẹn vì bệnh không đủ sức,
Nên cưỡi ngựa dẫm trên rêu xanh.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 19/04/2015 08:48
Miếu thờ Bạch Đế trống,
Mây lẻ lững lờ trôi.
Núi sông, thành lóng lánh,
Rui cột, khách bồi hồi.
Hùng mạnh nay đây mất,
Thuở trước sao mà oai.
Người sau cứ rượu thịt,
Điện vắng ngày bụi rơi.
Tu hú kêu quanh quất,
Hoa rừng héo lại tươi.
Bị bệnh ngượng sức yếu,
Rêu xanh cưỡi ngựa chơi.