Thơ » Trung Quốc » Thịnh Đường » Đỗ Phủ » Phiêu bạc tây nam (760-770)
Đăng bởi Vanachi vào 15/03/2014 16:15
欲雪違胡地,
先花別楚雲。
卻過清渭影,
高起洞庭群。
塞北春陰暮,
江南日色曛。
傷弓流落羽,
行斷不堪聞。
Dục tuyết vi Hồ địa,
Tiên hoa biệt Sở vân.
Khước quá thanh Vị ảnh,
Cao khởi Động Đình quần.
Tái bắc xuân âm mộ,
Giang Nam nhật sắc huân.
Thương cung lưu lạc vũ,
Hành đoạn bất kham văn.
Sắp mùa đông có tuyết thì rời đất Hồ phương bắc,
Trước khi mùa xuân có hoa thì bỏ mây Sở phương nam.
Bóng có qua vùng sông Vị trong,
Cả đàn cùng bay cao từ hồ Động Đình.
Vùng biên giới phía bắc dầu xuân còn lạnh,
Sắc trời vùng Giang Nam ấm áp.
Chim bị tên lông rơi rụng,
Không nỡ nghe về chuyến đi bị đứt đoạn.
Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 15/03/2014 16:15
Hoa nở lìa mây Sở
Sương sa biệt đất Hồ
Động Đình đàn cất bổng
Kinh, Vị bóng bay đua
Ải bắc mây xuân rợp
Miền nam ánh nắng thu
Phải cung kêu rã cánh
Sốt ruột khách giang hồ
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 06/06/2015 16:30
Sắp tuyết, rời đất Hồ,
Trương ha, bỏ mây Sở.
Vùng Thanh Vị bóng qua,
Hồ Động Đình đàn vỗ.
Cực bắc lạnh đầu xuân,
Giang Nam ấm buổi hạ.
Bị tên lông rụng rơi,
Ngại nghe chuyến đi lỡ.
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 29/12/2019 17:59
Rời đất Hồ, sương xuống,
Lìa mây Sở trong hoa.
Bay tới vùng sông Vị,
Cao vượt Động Đình hồ.
Ải Bắc chiều xuân xuống,
Giang Nam ngày nắng thu.
Bị cung cánh muốn rã,
Chẳng còn biết đi đâu.
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 29/12/2019 18:01
Rời đất Hồ lúc trời đổ tuyết
Hoa nở khi từ biệt Sở mây
Bóng in sông Vị khi bay
Động Đình bay liệng cả bầy cao thăng
Qua ải bắc cuối xuân u ám
Nắng quái chiều ảm đạm Giang Nam
Bị cung tơi tả bay lông
Xác lìa chẳng nỡ trong lòng nghe rơi.