Thơ » Trung Quốc » Thịnh Đường » Đỗ Phủ » Phiêu bạc tây nam (760-770)
Đăng bởi tôn tiền tử vào 17/04/2015 22:27
燕入非旁舍,
鷗歸只故池。
斷橋無復板,
臥柳自生枝。
遂有山陽作,
多慚鮑叔知。
素交零落盡,
白首淚雙垂。
Yến nhập phi bàng xá,
Âu qui chỉ cố trì.
Đoạn kiều vô phục bản,
Ngoạ liễu tự sinh chi.
Toại hữu Sơn Dương tác,
Đa tàm Bão Thúc tri.
Tố giao linh lạc tận,
Bạch thủ lệ song thuỳ.
Chim yến bay vào nhưng không phải là để tìm tổ,
Con cò trở lại chỉ vì cái ao xưa.
Cầu long không bắc lại ván,
Cây liễu gãy tự mọc thêm cành.
Đã có sáo thổi giống như Sơn Dương,
Nhưng lại thẹn ông Bão Thúc Nha biết rõ!
Những bạn cũ nay phân cách cả,
Đầu bạc mà hai hàng lệ tuôn rơi!
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 17/04/2015 22:27
Cò về vì ao cũ,
Yến tới chẳng nhờ tranh.
Cầu gãy khó bắc ván,
Liễu gãy lại mọc cành,
Đã có Sơn Dương khúc,
Những thẹn Bão Thúc rành.
Bạn cũ nay xa cách,
Đầu bạc mắt long lanh.
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 12/12/2019 19:36
Én bay vào không ngoài kèo cột
Âu trở về vì tiếc ao xưa
Gẫy cầu ghép ván cũng thừa
Đổ nằm liễu cũng tự đưa thêm cành
Việc đã có Sơn Dương làm sẵn
Lại thẹn nhiều vì Bảo Thúc hay
Bạn thân lưu lạc tan bầy
Tóc đầu đã bạc hai hàng lệ rơi.