Thơ » Trung Quốc » Vãn Đường » Đỗ Mục
自是尋春去校遲,
不須惆悵怨芳時。
狂風落盡深紅色,
綠葉成陰子滿枝。
Tự thị tầm xuân khứ hiệu trì,
Bất tu trù trướng oán phương thì.
Cuồng phong lạc tận thâm hồng sắc,
Lục diệp thành âm tử mãn chi.
Từ thuở ấy đi tìm hương xuân, nay tính lại thì đã muộn rồi,
Cũng đừng nên đau xót hờn giận mùa thơm.
Cơn gió dữ thổi rụng hết hoa màu hồng thắm,
Lá biếc trở nên um tùm, trái kết đầy cành.
自恨尋芳到已遲,
往年曾見未開時。
如今風擺花狼藉,
綠葉成陰子滿枝。
Tự ‡ hận tầm ‡ phương đáo dĩ trì,
Vãng niên tằng kiến vị khai thì.
‡ Như kim phong ‡ bãi hoa lang tạ,
Lục diệp thành âm tử mãn chi.
(Tự trách mình đi tìm hương xuân mà đến thì đã muộn,
Nhớ lại năm nào từng gặp hoa lúc còn chưa nở.
Mà nay gió thổi rơi rụng hết hoa,
Lá biếc trở nên um tùm, trái kết đầy cành.)
Trang trong tổng số 2 trang (16 bài trả lời)
[1] [2] ›Trang sau »Trang cuối
Gửi bởi Vanachi ngày 22/05/2005 02:59
Thuở ấy tìm hương muộn đã đành
Xin đừng đau xót giận mùa xanh
Gió cuồng thổi rụng hoa nồng thắm
Lá biếc xum xuê trái trĩu cành.
Gửi bởi Vanachi ngày 16/08/2005 09:16
Tự giận tìm hoa muộn phải đành
Bao năm chưa thấy sắc hương thanh
Gió lay hoa héo ngổn ngang rụng
Tỏa bóng lá xanh trái nặng cành.
Gửi bởi Vanachi ngày 16/08/2005 09:20
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi ngày 16/08/2005 09:21
Cuối đời Đường Văn Tông, một hôm Đỗ Mục dạo chơi Hồ Châu thuộc tỉnh Triết Giang gặp một bà già dắt theo cô thiếu nữ hơn 10 tuổi rất đẹp, nhiều hứa hẹn trở nên giai nhân tài sắc và đoan trang. Tiểu Đỗ (để phân biệt với Lão Đỗ là Đỗ Phủ) vô cùng cảm mến, bèn thưa với Lão bà 10 năm nữa sẽ đến xin cưới cô gái, quá thơi hạn 10 năm thì bà và cô tự ý quyết định.
Mãi đến sau này, Đỗ Mục mới xin được thuyên chuyển làm Thứ Sử Hồ Châu. Kể từ buổi sơ ngộ, đến nay đã 14 năm trôi qua, người đẹp đã lấy chồng 3 năm và có 2 con. Tiểu Đỗ rất thương tiếc, làm ngay bài Hận biệt thì.
Có người thay cô gái trách Đỗ Mục:
Chàng hẹn mười năm chàng trở lại,Hận biệt thì có lẽ là một dị bản được lưu hành tại Việt Nam với bản dịch của Lê Nguyễn Lưu dưới đây. Bản chữ Hán tìm được trong bộ sưu tập gần 43000 bàt thơ Đường có tựa là Thán hoa. Trong hai bài chỉ có câu chót “Lục diệp thành âm tử mãn chi” là giống nhau.
Hoa đào nở rụng đã bao năm.
Gió đông nhặt cánh đào tan tác,
Lòng thiếp như hoa nở mấy lần.
(Khuyết danh)
Gửi bởi Vanachi ngày 30/05/2007 19:56
Từ ấy tìm xuân lỡ muộn tình,
Trách gì hương sắc vội qua nhanh.
Gió cuồng rụng hết hoa hồng thắm,
Bóng lá rờn xanh quả trĩu cành.
Dạo ấy tìm hương đã muộn màng,
Nên mùa hoa ngát chẳng oán than.
Gió lộng bao sắc hồng rơi rụng,
Cành trĩu qua non, lá xanh lam.
Gửi bởi Loc Nguyen ngày 26/01/2011 06:44
Cái hẹn mười năm chàng quên mất
Phố nhỏ ngày xưa đổ bóng rêu
Bóng ai sau cửa còn in ngấn
Đàn mưa quẹt réo cọng phong linh
Gửi bởi phuhoang4142 ngày 07/02/2011 20:14
Đã biết tìm xuân quá trễ tràng,
Thì đừng buồn bã giận thời xoan.
Gió cuồng đã rụng cánh hồng thắm,
Trái trĩu cành rậm lá biếc non !!
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi cuminhson ngày 21/05/2013 23:04
Tự mình tìm lại xuân qua,
Tuổi xanh chớ oán lỡ là đi mau.
Gió reo hoa xuống một màu,
Quả ngon chi chít biếc màu lá tươi.
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 13/02/2014 09:26
Từ độ tìm thơm lỡ muộn tình,
Chẳng nên buồn bã oán mùa xanh.
Gió cuồng rụng hết bông hồng thắm,
Lá biếc xum xuê, trái trĩu cành.
Gửi bởi Loc Nguyen ngày 03/06/2014 20:40
II.
Cái hẹn mười năm đỏ mắt chờ
Em có ngờ đâu chuyện bá vơ
Giọt nước mắt nào trong trí nhớ
Gọi bằng diệu xứ của tuổi thơ.
III.
Em cởi bài ca khoác vào kỉ niệm
Mà quên cài nút chuyện yêu nhau
Mười năm lỡ hẹn mưa bong bóng
Em giấu vào tim giọt nhiệm mầu.
Trang trong tổng số 2 trang (16 bài trả lời)
[1] [2] ›Trang sau »Trang cuối