84.38
Ngôn ngữ: Chữ Hán
Thể thơ: Cổ phong (cổ thể)
Thời kỳ: Hậu Lê, Mạc, Trịnh-Nguyễn
3 bài trả lời: 3 bản dịch
7 người thích

Đăng bởi Vanachi vào 19/02/2006 16:06, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi vào 19/02/2006 16:13

出征

渭橋頭清水溝
清水邊青草途
送君處兮心悠悠
君登途兮妾恨不如駒
君臨流兮妾恨不如舟
清清有流水
不洗妾心愁
青青有芳草
不忘妾心憂
語復語兮執君手
步一步兮牽君襦
妾心隨君似明月
君心萬里千山箭
擲離杯兮舞龍泉
橫征槊兮指虎穴
云隨介子獵樓蘭
笑向蠻溪談馬援
君穿壯服紅如霞
君騎驍馬白如雪
驍馬兮鸞鈴
征鼓兮人行
須臾中兮對面
頃刻裡兮分程
分程兮河梁
徘徊兮路旁
路旁一望兮旆央央
前車兮北細柳
後騎兮西長楊
騎車相擁君臨塞
楊柳那知妾斷腸
去去落梅聲漸遠
行行征旆色何忙
望雲去兮郎別妾
望山歸兮妾思郎
郎去程兮濛雨外
妾歸處兮昨夜房
歸去兩回顧
雲青兮山蒼
郎顧妾兮咸陽
妾顧郎兮瀟湘
瀟湘煙阻咸陽樹
咸陽樹隔瀟湘江
相顧不相見
青青陌上桑
陌上桑陌上桑
妾意君心誰短長

 

Xuất chinh

Vị kiều đầu thanh thuỷ câu
Thanh thuỷ biên thanh thảo đồ
Tống quân xứ hề tâm du du
Quân đăng đồ hề thiếp hận bất như câu
30. Quân lâm lưu hề thiếp hận bất như chu
Thanh thanh hữu lưu thuỷ
Bất tẩy thiếp tâm sầu
Thanh thanh hữu phương thảo
bất vong thiếp tâm ưu
35. Ngữ phục ngữ hề chấp quân thủ
Bộ nhất bộ hề khiên quân nhu
Thiếp tâm tuỳ quân tự minh nguyệt
Quân tâm vạn lý Thiên Sơn tiễn
Trịch ly bôi hề vũ Long Tuyền
40. Hoành chinh sáo hề chỉ hổ huyệt
Vân tuỳ Giới Tử liệp Lâu Lan
Tiếu hướng Man Khê đàm Mã Viện
Quân xuyên trang phục hồng như hà
Quân kỵ kiêu mã bạch như tuyết
45. Kiêu mã hề loan linh
Chinh cổ hề nhân hành
Tu du trung hề đối diện
Khoảnh khắc lý hề phân trình
Phân trình hề hà lương
50. Bồi hồi hề lộ bàng
Lộ bàng nhất vọng hề bái ương ương
Tiền xa hề Bắc Tế Liễu,
Hậu kỵ hề Tây Trường Dương
Kỵ xa tương ủng quân lâm tái
55. Dương liễu na tri thiếp đoạn trường
Khứ khứ lạc mai thanh tiệm viễn
Hành hành chinh bái sắc hà mang
Vọng vân khứ hề lang biệt thiếp
Vọng sơn quy hề thiếp tư lang.
60. Lang khứ trình hề mông vũ ngoại
Thiếp quy xứ hề tạc dạ phòng
Quy khứ lưỡng hồi cố
Vân thanh hề sơn thương
Lang cố thiếp hề Hàm Dương
65. Thiếp cố lang hề Tiêu Tương
Tiêu Tương yên trở Hàm Dương thụ
Hàm Dương thụ cách Tiêu Tương giang
Tương cố bất tương kiến
Thanh thanh mạch thượng tang
70. Mạch thượng tang mạch thượng tang
Thiếp ý quân tâm thuỳ đoản trường

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Đoàn Thị Điểm, Phan Huy Ích

25. Ngòi đầu cầu nước trong như lọc,
Đường bên cầu cỏ mọc còn non.
Đưa chàng lòng dặc dặc buồn,
Bộ khôn bằng ngựa thuỷ khôn bằng thuyền.
Nước có chảy mà phiền khôn rửa,
30. Cỏ có thơm mà dạ chẳng khuây.
Nhủ rồi tay lại cầm tay,
Bước đi một bước giây giây lại dừng.
Lòng thiếp tựa bóng trăng theo dõi,
Dạ chàng xa tìm cõi Thiên San.
35. Múa gươm rượu tiễn chưa tàn,
Chỉ ngang ngọn giáo vào ngàn hang beo.
Săn Lâu Lan rằng theo Giới Tử,
Tới Man Khê bàn sự Phục Ba.
Áo chàng đỏ tựa ráng pha,
40. Ngựa chàng sắc trắng như là tuyết in.
Tiếng nhạc ngựa lần chen tiếng trống,
Giáp mặt rồi phút bỗng chia tay,
Hà lương chia rẽ đường này,
Bên đường trông lá cờ bay ngùi ngùi.
45. Quân trước đã gần ngoài doanh Liễu,
Kỵ sau còn khuất nẻo Tràng Dương,
Quân đưa chàng ruổi lên đường,
Liễu dương biết thiếp đoạn trường này chăng?
Tiếng địch thổi nghe chừng đồng vọng,
50. Hàng cờ bay trong bóng phất phơ.
Dấu chàng theo lớp mây đưa,
Thiếp nhìn rặng núi ngẩn ngơ nỗi nhà.
Chàng thì đi cõi xa mưa gió,
Thiếp thì về buồng cũ chiếu chăn,
55. Đoái trông theo đã cách ngăn,
Tuôn màu mây biếc trải ngần núi xanh.
Chốn Hàm Dương chàng còn ngoảnh lại,
Bến Tiêu Tương thiếp hãy trông sang,
Khói Tiêu Tương cách Hàm Dương,
60. Cây Hàm Dương cách Tiêu Tương mấy trùng.
Cùng trông lại mà cùng chẳng thấy,
Thấy xanh xanh những mấy ngàn dâu,
Ngàn dâu xanh ngắt một màu,
Lòng chàng ý thiếp ai sầu hơn ai?


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
124.83
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Cù An Hưng

Đầu cầu sông Vị tiễn đưa
Một dòng trong vắt lững lờ chảy xuôi
Đường ven bờ ngợp cỏ tươi
30. Dài cơn sầu thảm một người chơ vơ
Trên đường so ngựa cũng thua
Chẳng như thuyền chiến mà đưa xuôi dòng
Sầu này khó gột cho xong
Cỏ non đâu thể bớt dùm lo âu
35. Bước đi từng bước theo nhau
Cầm tay níu áo từng câu nghẹn lời
Thiếp như trăng tỏ dõi soi
Lòng chàng theo mũi tên trời Thiên sơn
Ngay trong bữa tiệc hồi hôm
40. Chàng quăng rượu tiễn múa gươm Long Tuyền
Chỉ hang cọp dáo vung lên
Noi gương Giới tử quyềt tìm Lâu Lan
Man khê nhắc đến cười vang
Kể ngay Mã Viện những toan sánh cùng
45. Áo chàng pha ráng mây hồng
Ngựa chàng trắng xóa một vùng khói sương
Ngựa kiêu, lục lạc ngân vang
Trống dồn, binh tướng lên đường, hỡi ôi
Bao lâu còn thấy được người
50. Chỉ trong một thoáng hết rồi, chia tay
Cầu sông chia rẽ là đây
Bồi hồi trông bóng cờ bay dặm trường
Quân lên Tế Liễu từng đoàn
Trải dài xe ngựa tận Tràng Dương xưa
55. Chàng dẫn quân, ngọn ải chờ
Liễu đâu thấu cảnh úa mờ hồng nhan
Lạc Mai tiếng sáo xa dần
Màu cờ trước gió cuốn chàng trôi xuôi
Chinh phu, ý gởi mây trời
60. Non xanh nặng trĩu tình người nhớ mong
Chàng đi: ải bắc mịt mùng
Thiếp về: chỉ thấy căn phòng đêm qua
Riêng bày trước mắt đôi ta
Xanh xanh mây núi khói pha sương mù
65. Hàm Dương chàng ngóng, thẫn thờ
Thiếp đây héo hắt nhìn từ Tiêu Tương
Tiêu Tương cách biệt Hàm Dương
Hàm Dương cây khuất, Tiêu Tương khói sầu
Cùng nhìn, ai thấy ai đâu!
70. Xanh xanh từng bóng cây dâu ven đường
Mạch thượng tang, mạch thượng tang
Lòng chàng cảnh thiếp, biết làm sao đây!

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
54.20
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Đất Văn Lang

Dưới chân cầu nước xanh trong vắt,
Lối cỏ xanh liền mặt nước xanh
Nước sông sùng sục cuốn nhanh
Sóng cầu lặng lẽ vây quanh sóng lòng
Tiễn đường bộ thiếp không bằng ngựa
Tiễn đường sông thiếp chửa bằng thuyền
Nước trong nào rửa nhạt phiền
Cỏ non thơm ngát chẳng thuyên ruột bầm
Lời trao lời, tay cầm tay chặt
Chân theo chân, áo sát áo hơn
Theo chàng, lòng thiếp trăng tròn
Lòng chàng vạn dặm như hòn núi xanh
Ném ly bôi, múa thanh bảo kiếm
Quơ giáo ngang trực điểm hang kình
Học Trưng Vương lấy Động Đình
Học Ngô Quyền bủa thuỷ chinh Bạch Đằng
Tuyết trắng nhuộm ngựa chàng trắng toát
Ráng đỏ in áo khoác đỏ màu
Chuông ngựa dồn, trống hối mau
Ánh nhìn vạn nỗi, chân cầu đôi phương
Bồi hồi ngóng hút đường cờ hiệu
Quân xa về Tế Liễu hội binh
Hàm Dương quân kỵ đăng trình
Theo quân chàng phải dứt tình mà đi
Liễu dương liệu hiểu gì chăng hỡi
Có nghe lòng thiếp rối như tơ
Hoa mơ rụng, bóng cờ mờ
Mây giờ về núi, mình giờ xa nhau
Chàng đi áo bạc nhàu sương gió
Thiếp về buồng lạnh nhớ chiếu chăn
Ngoái nhìn, mình đã cách ngăn
Chỉ còn núi biếc mây giăng trắng trời
Bóng Hàm Dương bời bời chàng ngóng
Bóng Tiêu Tương phấp phỏng thiếp trông
Khói Tiêu Tương mịt bờ sông
Cây Hàm Dương kín từ đông sang đoài
Cùng ngoái lại  tìm hoài hút mắt
Thấy bạt ngàn xanh ngắt ngàn dâu
Ngàn dâu xanh ngút một màu,
Lòng chàng dạ thiếp ai sầu hơn ai?

Đất Văn Lang
13.00
Chia sẻ trên FacebookTrả lời