55.00
Ngôn ngữ: Chữ Hán
Thể thơ: Cổ phong (cổ thể)
Thời kỳ: Hậu Lê, Mạc, Trịnh-Nguyễn
3 bài trả lời: 3 bản dịch
3 người thích

Đăng bởi Vanachi vào 19/02/2006 17:51, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi vào 19/02/2006 19:08

憂老

花落如今經幾霜
庭蘭兮已摘
江藻兮又芳
攝衣步前堂
仰目觀天章
纖雲時彷彿
北斗忽低昂
河水翻明滅
參躔乍現藏
月照兮我床
風吹兮我牆
玉顏隨年削
丈夫猶他方
昔為形與影
今為參與商
君邊雲擁青絲騎
妾處苔生嚮屧廊
廊內春風日將歇
可憐誤盡良時節
良時節姚黃魏紫嫁東風
良時節織女牛郎會明月
昨日未笄西家娘
今年已歸東鄰倩
可怜兔守一空房
年年誤盡良時節
良時節兮忽如梭
人世青春容易過
況復是春悶未消秋恨續
況復是合歡更少別愁多
別愁秋恨兩相磨
蒲柳青青能幾何
空嘆惜淚咨嗟
只怕白到文君頭空嘆惜
只恐花到潘郎鬢浪咨嗟
嘆惜何以為
顏色猶紅如嫩花
咨嗟何以為
光陰一擲無回戈
咨命薄惜年花
紛紛少婦幾成皤
香閣重懷陪笑臉
花樓尚記解香羅
恨天不與人方便
底事到今成坎坷
坎坷坎坷知奈何
為妾嗟兮為君嗟

 

Ưu lão

Hoa lạc như kim kinh kỷ sương
Đình lan hề dĩ trích
360. Giang tảo hề hựu phương
Nhiếp y bộ tiền đường
Ngưỡng mục quan thiên chương
Tiêm vân thời phảng phất
Bắc đẩu hốt đê ngang
365. Hà thuỷ phiên minh diệt
Sâm triền sạ hiện tàng
Nguyệt chiếu hề ngã sàng
Phong xuy hề ngã tường
Ngọc nhan tuỳ niên tước
370. Trượng phu do tha phương
Tích vi hình dữ ảnh
Kim vi Sâm dữ Thương
Quân biên vân ủng thanh ty kỵ
Thiếp xứ đài sinh Hưởng Tiệp lang
375. Lang nội xuân phong nhật tương yết
Khả liên ngộ tận lương thời tiết
Lương thời tiết Diêu hoàng Nguỵ tử giá Đông phong
Lương thời tiết Chức nữ Ngưu lang hội minh nguyệt
Tạc nhật vị kê Tây gia nương
380. Kim niên dĩ quy Đông lân thiến
Khả linh thố thủ nhất không phòng
Niên niên ngộ tận lương thời tiết
Lương thời tiết hề hốt như thoa
Nhân thế thanh xuân dung dị qua
385. Huống phục thị xuân muộn vị tiêu thu hận tục
Huống phục thị hợp hoan cánh thiểu biệt sầu đa
Biệt sầu thu hận lưỡng tương ma
Bồ liễu thanh thanh năng kỷ hà
Không thán tích lệ tư ta
390. Chỉ phạ bạch đáo Văn Quân đầu không thán tích
Chỉ khủng hoa đáo Phan lang mấn lãng tư ta
Thán tích hà dĩ vi
Nhan sắc do hồng như nộn hoa
Tư ta hà dĩ vi
395. Quang âm nhất trịch vô hồi qua
Tư mệnh bạc tích niên hoa
Phân phân thiếu phụ kỷ thành bà
Hương các trùng hoài bồi tiếu kiểm
Hoa lâu thượng ký giải hương la
400. Hận thiên bất dữ nhân phương tiện
Để sự đáo kim thành khảm kha
Khảm kha khảm kha tri nại hà
Vị thiếp ta hề vị quân ta

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Đoàn Thị Điểm, Phan Huy Ích

Trải xem hoa rụng đêm sương mấy lần!
Chồi lan nọ trước sân đã hái,
310. Ngọn tần kia bên bãi đưa hương.
Sửa xiêm dạo bước tiền đường,
Ngửa trông xem vẻ thiên chương thẫn thờ.
Bóng Ngân hán khi mờ khi tỏ,
Độ Khuê triền buổi có buổi không.
315. Thức mây đòi lúc nhạt nồng,
Chuôi sao Bắc đẩu thôi đông lại đoài.
Mặt trăng tỏ thường soi bên gối,
Bừng mắt trông sương gội cành khô,
Lạnh lùng thay bấy nhiêu thu
320. Gió may hiu hắt trên đầu tường vôi.
Một năm một nhạt mùi son phấn.
Trượng phu còn thơ thẩn miền khơi.
Xưa sao hình ảnh chẳng rời.
Bây giờ nỡ để cách vời Sâm Thương?
325. Chàng ruổi ngựa dặm trường mây phủ,
Thiếp dạo hài lầu cũ rêu in.
Gió xuân ngày một vắng tin,
Khá thương nhỡ hết mấy phen lương thì
Sẩy nhớ khi cành Diêu đoá Nguỵ,
330. Trước gió xuân vàng tía sánh nhau.
Nọ thì ả Chức nàng Ngâu,
Tới trăng thu lại bắc cầu qua sông
Thương một kẻ phòng không luốn giữ,
Thời tiết lành lầm lỡ đòi nau.
335. Thoi đưa ngày tháng ruổi mau,
Người đời thấm thoát qua màu xuân xanh:
Xuân thu để giận quanh ở dạ,
Hợp li đành buồn quá khi vui.
Oán sầu nhiều nỗi tơi bời,
340. Vóc bồ liễu dễ ép nài chiều xuân.
Kia Văn Quân mĩ miều thuở trước;
E đến khi đầu bạc mà thương.
Mặt hoa nọ gã Phan lang
Sợ khi mái tóc điểm sương cũng ngừng.
345. Nghĩ nhan sắc đương chừng hoa nở
Tiếc quang âm lần lữa gieo qua.
Nghĩ mệnh bạc tiếc niên hoa,
Gái tơ mấy chốc sẩy ra nạ dòng.
Gác xuân nọ mơ mòng vẻ mặt,
350. Lầu hoa kia phảng phất mùi hương.
Trách trời sao để nhỡ nhàng,
Thiếp rầu thiếp lại rầu chàng chẳng quên.

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
15.00
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Cù An Hưng

350. Hoa rơi mấy thuở hỏi chàng biết không
Chồi lan tươi thắm trổ bông
Rau tần trắng xóa một vùng ngát hương
Bước ra, man mác đêm sương
Đường sao Khuê mọc vắt ngang tỏ mờ
355. Ngân hà một dải cao thưa
Áng mây cô độc lững lờ trôi xuôi
Nghiêng nghiêng Bắc đẩu ven trời
Riêng vầng trăng tỏ canh hoài phòng khuê
Đầu tường gió phớt, lê thê
360. Dung nhan tiều tụy chỉ vì nhớ thương
Sao còn ở mãi viễn phương
Xưa cùng, nay cảnh Sâm Thương cách vời
Mây che đầu ngựa cõi ngoài
Hành lang chỉ thấy ngợp mùi rêu xanh
365. Thềm xưa chờ gió, vắng tanh
Ngày vui đã mất hương tình muốn vơi
Mẫu đơn bén gió đông, tươi
Cùng trăng Chức nữ trông vời sao Ngâu
Phòng khuê hoang lạnh, thiếu nhau
370. Chăn đơn gối chiếc nát nhàu tình xưa
Hỡi ôi! ngày tháng thoi đưa
Giục xuân mau hết đâu chừa một ai
Xuân qua thu đến, ngậm ngùi
Bên nhau phút chốc để rồi chia tay
375. Biệt ly thêm gió heo may
Cành dương liễu biếc giờ đây úa vàng
Riêng còn tiếc nuối thở than
Những e sợi trắng hại nàng Văn Quân
Chàng Phan rực rỡ nét xuân
380. Thế mà tóc cũng dần dần điểm sương
Than chi! đời vẫn ngát hương
Có điều hồng thắm vốn thường mau phai
Sắc hương chẳng giữ nổi hoài
Tiếc thương phận bạc nhớ thời vui xưa
385. Tóc nàng chinh phụ xanh tơ
Chờ mong! bao kẻ già nua mất rồi
Lầu xưa kề má tươi cười
Lụa là hé mở đón mời yêu đương
Sao trời chẳng giúp đường sang
390. Còn xa nhau nữa còn mang oán tình
Đường đời khấp khúc gập ghềnh
Thương nhau dẫu nhớ cũng đành chàng ơi

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
15.00
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Đất Văn Lang

Hoa vàng rụng mấy mùa sương
Lan vườn thôi hái, tảo đương thơm dần
Sửa khăn áo dạo sân vui gượng
Ngước mắt nhìn thiên tượng mà lo
Làn mây loãng mỏng như tơ
Sao Sâm lúc tỏ lúc mờ mờ loang
Sao Bắc Đẩu xoay ngang từng lúc
Dòng Ngân Hà khi đục khi trong
Trăng soi giường trống cô phòng
Trơ trơ bốn phía gió lồng vách lay
Dáng ngọc phai tháng ngày cách biệt
Xưa hình chàng bóng thiếp không rời
(Xưa thiếp chàng khắn khít không rời)
Sâm Thương giờ cách hai nơi
Người thân chinh phụ, kẻ đời chinh phu
Xuân này gió hầu như vắng biệt
Ôi mùa lành, luyến tiếc vuột đi
Mẫu đơn vàng tía qua thì
Ngưu Lang Chức Nữ lỡ khi tương phùng
Gái lầu tây chưa từng trâm lược
Trai nhà bên đã rước về đông
Cảm thương trăng rọi buồng không
Bỏ trôi năm tháng khuê phòng có nhau
Thời tươi đẹp vốn mau xa hút
Thuở thanh xuân cũng vụt trôi xuôi
Xuân tàn thu đến nối đuôi
Tao phùng ly biệt thoắt vui thoắt buồn
Thu - ly biệt thường luôn sóng bước
Bồ liễu mềm gượng được bao lâu
Khi nàng sương điểm mái đầu
Tóc chàng cũng bạc rối nhàu xác xơ
Ai cũng phải mắt mờ tóc bạc
Nhan sắc tàn chẳng khác nụ hoa
Tiếc từng ngày tháng trôi xa
Tiếc thời tươi đẹp đã qua chẳng về
Buồn bạc phận mỏng bề xuân sắc
Mơn mởn xuân mà thoắt đã già
Nhớ lầu hương nụ cười hoa
Lầu hoa cũng cởi lụa là hương loang
Trách trời đất gieo ngang bủa trái
Khiến đất bằng thoắt trải phong ba
Phong ba hờn trách trời già
Rầu mình chưa lắng rầu sa tới chàng

Đất Văn Lang
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời