Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Hoa Xuyên Tuyết ngày 22/05/2007 21:24
Đời người như máy guồng quay
Giản đơn kiếm ổ bánh xoay qua ngày
Yêu thương chan chứa, lòng ngay
Chịu cam kiếp sống rủi may do trời.
Chúng ta lúc nhỏ chơi bời
Lớn khôn ngó cảnh chim trời , bùn nhơ
Trai tài không thể làm ngơ
Để đời vất vưởng sống dơ qua ngày.
Hãy dũng cảm với lòng ngay thật
Cùng niềm tin sắt đá không lay
Chúng ta cùng quyết ra tay
Đổi thay cuộc sống ngày nay cho đời.
Dù hung bạo, quyết không rời
Đứng lên đạp đổ xích trời, xiềng vua
Ta chiến đấu, không thể thua
Ánh dương bừng sáng, đuổi xua đêm tàn.
Gửi bởi Hoa Xuyên Tuyết ngày 22/05/2007 21:19
Làm vườn chăm sóc cỏ cây
Dậy theo nắng sớm, vui lây với trời
Mọi việc cứ kệ cho đời
Chỉ lo cấy ghép hoa rời với nhau
Những bông hoa ghép trước sau
Cung một giá trị như nhau thôi mà
Dẫu cho gai góc mọc ra
Hoa vẫn rất thật như là tôi đây
Sữa tươi, thuốc tẩu hàng ngày
Sống tâm ngay thẳng, tiếng hay giữ gìn
Dù thất bại không hề nao núng
Trồng cấy mình cho đúng con người
Đời luôn cần có hoa tươi
Mặt trời thức, ngủ, luôn cười với hoa
Cho dù trái đất nổ oà
Thì trên mộ đó, hoa xoà cánh che
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Hoa Xuyên Tuyết ngày 22/05/2007 21:16
Sưởi ấm hai tay, ca nước nóng
Chiều tà chủ nhật, bóng mẹ tôi
Mỉm cười, mẹ chẳng hé môi
Nghỉ ngơi trong chút nắng rơi cuối ngày
Chiếc nồi nhỏ mới rời tay mẹ
Đựng thức ăn, nhà chủ dành cho
Đem nằm luống nghĩ phân so
Họ ăn chắc cả nồi to hết rồi
Mẹ tôi đó mảnh mai, mất sớm
Giống bao người thợ giặt, tuổi cùn
Kiếp nghèo vác nặng, chân run
Là nhiều quần áo khói hun đau đầu
Nghề bẩn thỉu sông vùng rừng núi
Mây đùa vui, khây khỏa tâm hồn
Khí trời thay đổi đường thôn
Đàn bà giặt giũ sông khôn nơi này
Nhớ lúc mẹ không là được nữa
Tấm thân còm vùi dập cạn hơi
Ngày càng gầy yếu, mẹ ơi!
Hỡi ai vô sản, nghĩ thời ra sao?
Giặt giũ nhiều, mẹ còng lưng xuống
Thuở đó, tôi đâu biết rằng Người
Từng mơ áo sạch khoác ngoài
Thoảng anh bưu điện đoái hoài hỏi thăm
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Hoa Xuyên Tuyết ngày 22/05/2007 21:09
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Hoa Xuyên Tuyết vào 22/05/2007 21:11
Cả tuần nhớ mẹ, mẹ ơi!
Nhớ người lầm lũi cả đời đắng cay
Giặt thuê quần áo cho ai
Mà mang kẽo kẹt rổ đai nặng nề.
Thuở đó con dại ngô nghê
Cứ khóc, cứ nghịch chẳng hề biết chi
Đòi mẹ bỏ hết việc đi
Bế lên sân thượng những khi chơi đùa.
Mẹ đi lặng lẽ tay đưa
Giũ, phơi quần áo, chẳng chừa mắt trông
Chẳng mắng mỏ, cứ như không
Áo quần theo gió mênh mông bay vờn.
Muộn rồi dù chẳng quấy hờn
Mới hay Người vĩ đại hơn trên đời
Chỉ còn bóng mẹ xa vời
Tóc bay màu thắm cho trời thẳm xanh.
Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]