Trang trong tổng số 6 trang (54 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [3] [4] [5] [6]
Gửi bởi hongha83 ngày 26/06/2018 20:16
Trong trận chiến bao nhiêu máu đổ
Mấy nghìn người đã chết một ngày đêm
Sục đánh hơi loanh quanh cạnh đó
Suốt năm canh, đàn sói kiếm tìm
Dằn dữ sáng những đôi mắt sói
Nào ngựa, người, cả khối thịt kia
Công thu hoạch chỉ có sau một tối
Biết bao nhiêu, khỏi phải nói, ê hề
Sói đầu đàn thân hình cực khủng
Đang say sưa bữa tiệc đủ đầy
Bỗng đột ngột, hai chân sững lại
Có tiếng người rên cạnh đâu đây
Người chiến sĩ đớn đau mê sảng
Đang tựa đầu vào gốc bạch dương
Và cây lá rung cành xào xạc
Giống như lời mẹ hát yêu thương
Tất cả ở quanh mình than khóc
Và cả bao nhiêu lá, thân, cành
Chẳng phải giọt sương mai trên cỏ
Mà giọt lệ hoa đọng trắng, long lanh
Con sói già đứng bên người chiến sĩ
Nghiêng ngó nhìn, đánh hơi khắp xung quanh
Để làm chi, soi mói nhìn rất kỹ
Nhưng chẳng hề đụng đến thân anh
Buổi sáng sớm có người đến đó
Thấy thương binh còn chút tàn hơi
Hy vọng sống vẫn còn mong manh lắm
Mong chút lửa kia trở lại với đời
Bọn nó chọc cái thông nòng nung đỏ
Xuyên qua trên da thịt của người
Và sau đó trên bạch dương treo cổ
Sống khó lòng, trút luôn nốt tàn hơi
Trong trận chiến bao nhiêu máu đổ
Mấy nghìn người đã chết một ngày đêm
Sục đánh hơi loanh quanh cạnh đó
Suốt năm canh, đàn sói kiếm tìm
Ác độc và dã man hơn sói
Chính là loài thú dữ hai chân
Gửi bởi hongha83 ngày 07/12/2017 10:01
Bầu trời ngày ấy sáng trong
Giờ đây rờn rợn nghiến vòng xích tăng
Rung trên mặt đất ầm ầm
Nhựa đường cây phủ, âm thầm sầu tư
Dựng như thánh giá, tàn tro
Mái nhà nào có tổ cò nữa đâu
Lúa mì vàng chớm thoáng màu
Uổng không thu hoạch, bấy lâu gieo trồng
Xa xa ánh một màu hồng?
Hoá ra đang cháy cánh đồng ngoài kia
Tác tao lánh nạn bốn bề
Loài chim, đàn quạ biết về nơi nao
Mùa thu bụi phủ cành cao
Bài ca một thuở đã xao lãng rồi
Tình yêu đâu để cho đời
Cần chi? Thù hận mà thôi, bây giờ
Dựng như tháng giá, tàn tro
Vắng chim, vắng bóng cánh cò, vãng lai
Rừng rì rào những tán cây
Đất đai, nguồn nước, vọng đầy tiếng rên
Làm sao có sự diệu huyền
Dư âm thời trước chiến tranh mịt mờ
Phương Đông lánh nạn đổ xô
Bóng chim cũng vắng, bóng cò cũng không
Muôn vàn tiếng giữa không trung
Giờ đây thêm những tiếng rung động trời
Vó câu lóc cóc đổ hồi
Ai kêu, thôi chỉ là lời nhỏ to
Phương Đông lánh nạn đổ xô
Mái nhà đâu có cánh cò vãng lai
Gửi bởi hongha83 ngày 07/12/2017 09:49
Bám cao điểm như thể là của chúng
Moochie xối xả đạn lửa gào
Chúng tôi cả đoàn leo lên đỉnh
Chen chúc như vào hàng quán ga tàu
Vang lên tiếng “Ura” tắc nghẹn
Như chúng tôi nuốt phải đạn đồng
Bảy lần đã tiến vào cao điểm
Và bảy lần bỏ lại cũng như không
Tiếp tục tấn công, dẫu có người cũng ngán
Đất khét như cháo quá lửa khê sình
Lần thứ tám chúng tôi chiếm được
Quyết giữ như máu thịt của chính mình
Cũng có thể đi vòng qua cao điểm
Ý chúng tôi không thể chuyển lay
Có thể lắm mọi con đường số phận
Đều giao nhau ở điểm cao này
Gửi bởi hongha83 ngày 07/12/2017 09:36
Dọc đường hành quân, bao chiến sĩ bỏ mình
Ai tính toán, có ai ghi vào sổ
Thông tấn xã trên báo đài công bố
Chỉ nói về địch thiệt hại bao nhiêu
Đừng nghĩ rằng ta không thiệt ít nhiều
Đâu đơn giản trên tuyến đầu dễ thấy
Như con thú bị bắn rồi nằm đấy
Những chiếc xe tăng cháy trụi, biến hình
Petrov Valia cậu ở đâu? Câu hỏi ngu ngốc thế
- Lấy thân mình, nổ chặn xe tăng
Trên thông báo, ta diệt bao quân giặc
Chúng tôi thì lên chiến tuyến giáp ranh!
Trang trong tổng số 6 trang (54 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [3] [4] [5] [6]