Dưới đây là các bài dịch của Mai Liên. Tuy nhiên, Thi Viện hiện chưa có thông tin tiểu sử về dịch giả này. Nếu bạn có thông tin, xin cung cấp với chúng tôi tại đây.

 

Trang trong tổng số 4 trang (40 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Bài số 36 (Tagore Rabindranath): Bản dịch của Nguyễn Mai Liên

Giương buồm qua bóng đêm tôi tới được yến tiệc của cuộc đời, dành cho tôi chiếc cốc bình minh đã tràn đầy ánh sáng.
Tôi hoan ca,
Tôi chẳng biết ai đã cho tôi.
Và tôi quên hỏi tên anh ấy.
Vào giữa trưa cát bụi nóng lên dưới chân tôi và mặt trời chói chang trên đầu.
Vượt qua cùng cơn khát tôi đến bên giếng.
Dành cho tôi nước đã được đổ đầy.
Tôi uống.
Và khi tôi yêu quý chiếc cốc lưu ly ngọt ngào như nụ hôn,
Tôi chẳng thấy người cầm nó và cũng quên hỏi tên anh ta.
Vào hoàng hôn mệt mỏi tôi tìm đường về nhà.
Người dẫn đường tới với ngọn đèn và vẫy tay.
Tôi hỏi tên anh ta,
Nhưng chỉ nhìn thấy ánh sáng qua thinh lặng và nhận ra nụ cười toả kín màn đêm.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Bài số 34 (Tagore Rabindranath): Bản dịch của Nguyễn Mai Liên

Những cơn mưa di chuyển từ chân trời này sang chân trời khác.
Trong cơn gió ướt sũng hoang dại, những bông hoa nhài say sưa trong hương thơm của riêng chúng.
Có một niềm thú vị bí mật trong tâm hồn của đêm, đó là niềm thú vị của bầu trời bao phủ trong những vì sao lẩn khuất của nó, niềm thú vị của đại ngàn lúc nửa đêm trong tiếng chim ủ kín của nó.
Hãy để tôi rót đầy tim tôi với niềm thú vị đó và mang nó trong bí mật suốt ngày.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Bài số 32 (Tagore Rabindranath): Bản dịch của Nguyễn Mai Liên

Tôi biết người sẽ chinh phục trái tim tôi một ngày nào đó, người yêu dấu của tôi.
Qua những vì sao của người, người đã nhìn sâu vào trong những giấc mơ tôi.
Người đã gửi những huyền bí của người trong những ánh trăng trao tôi, tôi ưu tư và đôi mắt tôi mờ đi vì nước mắt.
Lời tán tỉnh của người trong bầu trời rực nắng, đang run rẩy trong những chiếc lá rung rinh, trong thời gian rảnh rỗi tràn đầy tiếng sáo mục đồng, trong đêm mưa mờ tối khi trái tim tôi đang đau khổ vì sự cô đơn của nó.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Bài số 29 (Tagore Rabindranath): Bản dịch của Nguyễn Mai Liên

Tôi đã gặp người nơi đêm chạm vào rìa của ngày; nơi ánh sáng hé rạng làm giật mình bóng đêm, và sóng nước mang những nụ hôn của bờ biển này tới bờ biển khác.
Từ trái tim của nỗi buồn không thể dò vang lên tiếng gọi hạnh phúc, và băng qua màn tối nước mắt, tôi cố gắng ngắm nhìn gương mặt của người và không biết chắc chắn người có nhìn không.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Bài số 28 (Tagore Rabindranath): Bản dịch của Nguyễn Mai Liên

Hãy đến với tôi như mây mùa hạ, trải rộng những cơn mưa từ bầu trời này qua bầu trời khác.
Hãy làm sẫm thêm màu tía của những ngọn đồi với bóng hình huy hoàng của người, hãy làm sống lại những cánh rừng uể oải trong muôn hoa, và đánh thức những dòng suối trên đồi sự hăng hái sôi nổi của cuộc truy tìm những miền xa xôi.
Hãy tới với tôi như mây mùa hạ, kích thích trái tim tôi với bao hứa hẹn của cuộc đời huyền bí và những niềm hạnh phúc xanh non.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Bài số 25 (Tagore Rabindranath): Bản dịch của Nguyễn Mai Liên

Ta che dấu chính ta để lảng tránh người.
Giờ đây ta bị bắt rồi, nào đánh ta đi, liệu xem ta nao núng.
Hãy chấm dứt vĩnh viễn cuộc chơi.
Nếu như cuối cùng người thắng, hãy tước đoạt hết của ta.
Ta từng cợt đùa và hát vang trong những quán ven đường hay những sảnh rộng oai nghiêm, giờ đây người đã đến cùng ta, khiến ta trào nước mắt,
liệu xem vì người trái tim ta vỡ nát.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Bài số 24 (Tagore Rabindranath): Bản dịch của Nguyễn Mai Liên

Có phải người đã tới với tôi như nỗi đau khổ của tôi?
Tôi càng phải thuỷ chung với người.
Khuôn mặt người đang bị bóng đêm che phủ, hơn hết thảy tôi càng phải ngắm nhìn người.
Theo ngọn gió của Tử Thần từ tay người hãy để cuộc sống của tôi trôi qua trong ngọn lửa.
Những giọt nước mắt chảy từ mắt tôi - hãy để chúng chảy vòng quanh chân người trong niềm sùng kính.
Và hãy để những khổ đau trong ngực lên tiếng với tôi rằng người vẫn là của tôi.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Bài số 23 (Tagore Rabindranath): Bản dịch của Nguyễn Mai Liên

Tôi đã đến gần người nhất, mặc dù tôi đã không biết điều đó khi tôi đến làm tổn thương người.
Cuối cùng tôi đã có người như chủ nhân của tôi khi tôi chiến đấu chống lại và người chiến thắng.
Tôi chỉ đơn thuần tạo ra món nợ của tôi để người thấy nặng nề khi tôi cướp đoạt người trong bí mật.
Tôi đã gắng sức trong niềm kiêu hãnh của mình chống lại dòng nước của người chỉ để cảm nhận được tất cả sức mạnh của người trong lồng ngực tôi.
Một cách phản kháng tôi dập tắt ánh sáng trong ngôi nhà của tôi và bầu trời của người đã ngạc nhiên về tôi bằng những ngôi sao của nó.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Bài số 22 (Tagore Rabindranath): Bản dịch của Nguyễn Mai Liên

Có phải Người Huỷ Diệt là người đang tới?
Bởi vì đại dương nước mắt hung dữ đang phập phồng trong triều cường của sự đau khổ.
Những đám mây thẫm đỏ đang bay cuồng nộ trong gió đã quất mạnh bằng tia chớp, và tiếng cười của sấm sét man dại đang vang qua bầu trời.
Cuộc đời đang ngồi trong xe ngựa do Tử thần đặt lên.
Hãy mang những vật triều cống của người đến cho ông ta với tất cả những gì nàng có.
Đừng ôm chặt sự cứu vớt trái tim nàng, đừng nhìn lại đằng sau.
Hãy cúi đầu xuống đôi chân nàng, để mái tóc của nàng chạm vào cát bụi.
Hãy rời bỏ con đường từ khoảnh khắc này.
Vì ngon đèn đã tắt và ngôi nhà tan hoang.
Gió bão đang thét gào qua cửa sổ nhà nàng, những bức tường đang lắc lư, và tiếng gọi vọng đến từ miền đất lờ mờ bên kia tầm mắt của nàng.
Đừng che giấu khuôn mặt của nàng trong khiếp sợ, nước mắt cũng vô nghĩa, những dây xích trên cửa nhà nàng kêu lách cách.
Hãy hoàn thành cuộc đua vì cuộc hành trình của nàng tới chỗ tận cùng của mọi niềm vui và đau khổ.
Hãy để những bước chân của nàng là những bước nhảy dữ dội.
Hãy hát cho "Chiến thắng của Cuộc Sống trong Cái Chết".
Hãy chấp nhận số mệnh, ôi Tân Nương.
Hãy đặt chiếc áo choàng đỏ của nàng trải theo bóng tối ánh đuốc của Tân Lang.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Bài số 21 (Tagore Rabindranath): Bản dịch của Nguyễn Mai Liên

Vào đêm đó khi cơn bão giật tung cửa sổ nhà tôi,
Tôi đã không biết rằng người đi vào phòng tôi qua sự đổ nát.
Bởi đèn đã bị tắt, và bóng tối ngập tràn.
Tôi dang rộng cánh tay của mình lên bầu trời tìm kiếm sự giúp đỡ.
Tôi nằm trên đất bụi chờ đợi trong bóng tối hỗn độn và tôi không biết rằng cơn bão là ngọn cờ của riêng người.
Khi bình minh ló rạng tôi đã nhìn thấy người đứng trên sự trống rỗng đang trải rộng trong nhà tôi.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]

Trang trong tổng số 4 trang (40 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] ›Trang sau »Trang cuối