Trang trong tổng số 3 trang (24 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3]
Gửi bởi hongha83 ngày 01/07/2008 10:22
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 vào 05/07/2008 04:11
Chiếc đê khâu, mấy cái kim
Vài cuộn chỉ, cặp kính cũ
Tôi đã dùng chúng để đo thời gian
Mà thời gian ngày một lụi tàn
Thuở ấy mẹ thường thì thầm âu yếm
Con trai nhỏ yêu quý của mẹ
Mẹ sợ có ngày
Lũ trẻ ném đá sứt đầu con mất
Không, mẹ ơi, đầu con giờ vẫn nguyên lành
Cả đầu gối con cũng không có sẹo
Như mọi khi tôi lại tìm đến bên mẹ và thổn thức
Nước mắt ứa ra bàn tay mẹ dịu dàng
Như máu rỉ từ vết thương cũ
Thấm ra lớp băng mềm
Bao nhiêu chiếc cúc mẹ đơm cho tôi
Bao nhiêu đường kim mẹ từng khâu vá
Bao nhiêu cái hôn mẹ đã cưng chiều
Vậy mà tôi chưa đền đáp mẹ
Xin vĩnh biệt quãng thời gian đã mất
Những tháng ngày ngỡ đã lãng quên
Thời gian qua đi không bao giờ trở lại
Mà sao tôi vẫn cứ kiếm tìm
Gửi bởi hongha83 ngày 06/03/2008 06:44
Năm hai mươi tuổi
tôi không nhìn thấy bầu trời
tôi không nhìn thấy hoa hồng
Tôi không nhìn thấy chim
tôi không nhìn thấy tổ
tôi không nhìn thấy cây
tôi không nhìn thấy thánh Phrăng
tôi không nhìn thấy A-sin và Héc-to
suốt sáu năm ròng
tôi chỉ nhìn thấy máu
máu tươi ộc ra từ lỗ mũi con người
Tôi không tin nước lã hoá thành rượu
Tôi không tin sự đơn độc của tội ác
Tôi không tin những xác người chết rồi có thể đứng lên.
Gửi bởi hongha83 ngày 06/03/2008 06:37
Học đi con hãy học tiếng Ba Lan
trước cửa nhà mình có bao nhiêu nấm mộ
những nấm mộ đơn côi và mênh mông nghĩa trang
bài học vỡ lòng của con là thế đó
Những nấm mộ đứng thành hàng san sát
những cây thập tự đen tuyết trắng phủ dày
Dưới bầu trời Vác-sa-va tang tóc
học đi con tiếng mẹ của mình đây
Dưới gạch ngói ngổn ngang đổ nát
con quỷ uống máu người đã chịu nằm im
Hãy đừng quên, hãy đừng quên con nhé
hãy đừng quên nghe con!
Trong giấc ngủ con đột nhiên choàng dậy
những bầy chim ác liệng đen trời
Rồi sáng ra con tìm trên mặt đất
những cánh tay nhỏ xíu gãy rời
Học đi con những điêu tàn mất mát
học đi con san sát những nấm mồ
Thế giới giờ này với con dù khủng khiếp
Ngày mai sẽ ngập tràn tiếng hát trẻ thơ.
Gửi bởi hongha83 ngày 29/02/2008 13:02
Cánh tay em yếu mềm ấm áp
Mà em ôm ghì anh chật làm sao
Chật đến nỗi tâm hồn anh xao xác
Cả những bài thơ anh chưa viết câu nào
Ngón tay em như những ống sáo xinh xinh
Đôi môi anh mỗi lần chạm đến
Mọi khổ đau tan biến giữa đời
Buổi sáng em thơm mùi cỏ đang phơi
Buổi chiều em như hương hoa đồng nội
Em là liềm trăng treo giữa bầu trời
Biến đổi mãi thành trăng tròn ngời ngợi
Trước vòng hào quang em
Rừng quỳ xuống núi non sụp đổ
Biển chao nghiêng như em làm ra sóng gió
Trang trong tổng số 3 trang (24 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3]