Dưới đây là các bài dịch của Kim Anh. Tuy nhiên, Thi Viện hiện chưa có thông tin tiểu sử về dịch giả này. Nếu bạn có thông tin, xin cung cấp với chúng tôi tại đây.

 

Trang trong tổng số 3 trang (28 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3]

Ảnh đại diện

Giang lâm mộ tuyết (Phạm Đình Hổ): Bản dịch của Kim Anh

Nhà chài trở mái, chiều buông
Tuyết rơi lấp loáng như bông tầng tầng
Ráng chiều giát thế giới vàng
Yêu mai - có khách tìm đường sang đây

Ảnh đại diện

Sơn tự vãn chung (Phạm Đình Hổ): Bản dịch của Kim Anh

Vầng dương khuất núi chiều buông
Trên nền trời biếc tiếng chuông đổ hồi
Hái hoa sư diệu ngộ rồi
Bách tùng dào dạt đất trời có không

Ảnh đại diện

Túc Hạ Bì (Phạm Đình Hổ): Bản dịch của Kim Anh

Tháng đến Tiểu xuân sương đã đậm
Trong chăn chiên mỏng mải trầm ngâm
Hạ Bì lại đến ở làm khách
Vạn dặm ai hay du tử tâm
Quê cũ liền đây nên có mộng
Gió lồng túi khách, túi im câm
Lạnh lùng gối chiếc nằm lại dậy
Cắt bấc đèn xong, sắp rạng đông

Ảnh đại diện

Kinh Nghĩa Trụ kiều thứ nguyên vận (Phạm Đình Hổ): Bản dịch của Kim Anh

Lại qua Nghĩa Trụ cầu này
Móng âu trên cát nơi đây vẫn hằn
Thơ kia đọc lại cười khan
Cùng đường còn cố đua càn với xe

Ảnh đại diện

Hiểu tế Nhị Hà (Phạm Đình Hổ): Bản dịch của Trần Kim Anh

Gió thổi ào ào tháng Tiểu xuân
Thuyền con nhẹ lướt chốn giang tân
Lá buồm tương xứng màu nước biếc
Đôi bờ mây núi nét chửa ngần
Mò kiếm trong thuyền, nguyên ấy mỗ
Dắt trâu trên bến, hỏi hà nhân?
Tựa mui ngoái lại nhìn thành cổ
Lắng mãi trong sương tiếng mõ ngân

Ảnh đại diện

Vấn Phan Hoành Hải (Phạm Đình Hổ): Bản dịch của Kim Anh

Hoành Hải đêm nay đâu vắng?
Đền Thiên vương lắng tiếng ca
Khách thơ, má hồng chờ mãi
Trước đèn, dưới trăng thế a?

Ảnh đại diện

Ký Nguyễn Thạch Hiên (Phạm Đình Hổ): Bản dịch của Kim Anh

Từ Mùi sang Tuất bốn năm dư
Bè bạn giao tình ít vậy ư?
Đất cũ, bác vui cùng tre trúc
Tha hương, tôi bạn với cơm dưa
Phồn hoa mọi việc - ba xuân mộng
Bạn cũ trông chờ - một cánh thư
Nhắn nhủ người đi tìm chí hướng
Có về tìm lại chốn hoa xưa

Ảnh đại diện

Phiếm hồ phú (Phan Huy Chú): Bản dịch của Kim Anh

Ta đã trải sông núi miền Bát Quế,
Buông thuyền xem mây trúc chốn Tam Tương,
Trông khắp đất Sở ở Hoành Dương
Ghé nhìn bãi sông nơi Nhạc Lộc,
Thú vui sơn thủy sớm sớm xem Nom,
Mà cảnh Vân Mộng chứa trong lòng vẫn thiếu!
Chín tuần hạ quang tạnh
Mây nước liền đường,
Nào thả, nào bơi,
Thẳng tới Động Đình.
Cưỡi sóng nước mênh mang,
Vượt khói mây mờ mịt.
Chỉ đảo Quy Sơn để buông chèo,
Trông hòn Ba Nhạc mà tiến tới.
Bờ bến mênh mông xa vời
Trên dưới hòa trộn một mầu xanh trong suốt.
Buông chiếc lá giữa dòng
Lòng khách man mác như cánh bèo trôi nổi.
Trời mây nghìn dặm,
Tựa khoang gõ dầm.
Ngoảnh nhìn bốn phía nước non,
Chạnh buồn lòng hoài cổ!
Bèn vời kẻ tùy tùng mà bảo:
Giữa làn sóng cuộn tròn râu ốc,
Núi hang rậm rạp,
Ấy là mười hai ngọn Tương Quân Sơn đó!
Đài dao điện ngọc
Là dấu cũ của Đế nữ.
Tưởng đến vòng ngọc của khác tiên,
Tuyệt mù mây sóng mênh mông!
Trạm Lộc giác ở bờ xa kia,
Um tùm cây cối
Là chốn ở cũ của Đào Chu Công đó!
Ngũ Hồ là quê hương của mây,
Đất trời là ngôi nhà lớn.
Mờ xa rồi những vinh lợi của nghiệp Bá.
Chỉ còn lại làn khói trên bãi cỏ nơi gò hoang!
Ôi! dấu xưa đã vắng,
Giận vì buổi đi chơi này khó hỏi được ai.
Buồn bởi tiếng nhạc nơi cõi tiên
Chỉ còn là cảnh phồn hoa lờ mờ của loài hài thẩn!
Riêng nước non là trường tồn,
Rực rõ phong quang bất tận.
Buồn bã xem xét dấu xưa mà dậy nỗi cảm hoài,
Há phải loài sâu mùa hạ đâu để tự cười!
Phương chi thắng cảnh ở Động Đình
Ngày xưa đâu được nghe nhiều,
Mà cảnh hồ và núi đã từng vào trong mộng.
Mừng nay được ruổi ngựa đến tận nơi để hỏi bến,
Thả hồn trước cảnh tráng quan để rộng tầm nhìn,
Trải xem mọi cảnh đẹp mà tinh thần khoan khoái,
Lại thêm khí lạ của sông hồ
Thấy được đại văn của trời đất.
Mới hiểu buổi đi chơi này thật đáng ngợi ca,
Lẽ nào không uống rượu ngâm thơ trước ngọn gió nam!
Rồi sai mở rượu rót uống,
Vẩy bút ngâm chơi.
Ngước trông mây xanh,
Cúi nhìn sóng biếc.
Nguồn thơ khoáng đạt,
Lại tiếp lời ca.

Ca rằng:
Nước mêng mang chừ non xa mờ,
Thuyền khách buông chừ giữa hồ;
Rồng cá thiếp ngủ chừ mây ráng bay,
Trông ơn thần minh chừ tưởng tới linh quang,
Mờ dẫn nỗi nhớ của ta chừ đối với cảnh Tiêu Tương.
Khác ca đã hết,
Tà dương bóng dục.
Gió mát nhẹ tới,
Sóng nhỏ vụt nổi.
Bèn gõ nhịp chèo,
Đóng chiếc mui,
Qua Biển Sơn,
Vượt Mã Chủy,
Tới Thanh Cảng ở Ba Lăng,
Thuyền ta ghé bên bờ cỏ chi.

Trang trong tổng số 3 trang (28 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3]