Dưới đây là các bài dịch của Hoàng Nhân. Tuy nhiên, Thi Viện hiện chưa có thông tin tiểu sử về dịch giả này. Nếu bạn có thông tin, xin cung cấp với chúng tôi tại đây.

 

Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Thiên nga sống mãi (Stéphane Mallarmé): Bản dịch của Hoàng Nhân

Thiên nga, chim sống mãi và ngày đẹp hôm nay
Chúng ta cùng xé rách với một đập cánh cuồng say
Mặt hồ đông cứng này dưới giá băng ám ảnh
Sương giá trong veo không trốn chạy những đường bay!

Một con thiên nga nhớ lại chính nó ngày xưa
Đẹp tuyệt vời nhưng không hy vọng tự thoát ra
Để không được hát ca vùng quê nơi nó sống
Khi mùa đông khô cằn chấp chới nỗi ưu tư

Cả cái cổ của nó lay động giờ hấp hối bạc trắng
Bởi không gian dành cho chim chim lại chối từ
Nhưng không sự ghê sợ mặt băng nơi bộ lông kep chặt

Ma quái nơi này vẻ sáng trong của chim đem lại
Nó bất động theo giấc mơ khinh bạc lạnh lùng
Mà thiên nga khoác lên sự lưu đày vô ích


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Gửi những người hiện đại (Leconte de Lisle): Bản dịch của Hoàng Nhân

Các người sống hèn hạ lắm, không mộng mơ, không dự định
Già nua hơn, mòn mỏi hơn cả đất bạc màu
Bị cắt mất tự trong nôi bởi thế kỷ sát hại
Mọi ham mê mạnh mẽ, sâu xa

Não các người trống rỗng cũng như lồng ngực
Và các người làm bẩn thế gian khốn khổ này
Bởi dòng máu biến chất, hơi thở dơ dáy
Mà chỉ có cái chết nảy mầm từ đám bùn nhơ

Những con người, những tên giết Chúa, thời gian không xa
Trên đống vàng, chúng đằm mình trong góc nào đó
Gặm mòn đất đai màu mỡ đến tầng đá thô rồi

Chẳng biết làm chi cả ngày lẫn đêm
Chìm trong hư không những ưu phiền tuyệt đỉnh
Các người chết như súc vật khi ních đầy túi tham


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Nghệ thuật với nhân dân (Victor Hugo): Bản dịch của Hoàng Nhân

I

Nghệ thuật là sự vinh quang và niềm vui thú
Cháy bừng trong bão tố
Chiếu sáng trời xanh
Nghệ thuật, ánh sáng của vũ trụ chói lọi
Rạng ngời trên vừng trán nhân dân
Như vừng sao trên vừng trán Chúa

Nghệ thuật là bài ca tuyệt mỹ
Làm vui trái tim yên lành

Đô thành nói với rừng xanh
Đàn ông ngỏ lời với phụ nữ
Tất cả những tiếng nói tâm hồn
Hoà một khúc ca chung

Nghệ thuật là tư tưởng nhân loại
Đi bẻ gãy mọi xích xiềng!
Nghệ thuật là người chinh phục dịu hiền!
Thuộc về mình cả sông Rhin, sông Tibre
Nhân dân nô lệ, nghệ thuật làm cho ngừoi trở nên tự do
Nhân dân tự do, nghệ thuật làm cho người trở nên vĩ đại

II

Ôi nước Pháp tốt lành bất khả xâm phạm
Hãy hát bài ca thanh bình của người
Hãy hát và vọng nhìn trời
Tiếng ca của người vui tươi, sâu thẳm
Là niềm hy vọng của thế gian
Ôi nhân dân vĩ đại anh em!

Hỡi nhân dân tốt lành, hãy hát lúc rạng đông!
Khi chiều buông, hãy còn cứ hát
Lao động gây niềm hoan lạc
Hãy nhạo cười thế kỷ già nua đã qua

Hãy thì thầm những bản tình ca
Và cao giọng khúc hát tự do!

Hãy ca ngợi nước Ý thần thánh
Nước Ba Lan đang bị chôn vùi
Đô thành Náp đỏ dòng máu thắm
Và nước Hung hấp hối kia rồi
Này bạo chúa! nhân dân ca hát
Như sư tử đang lúc gầm thét


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Thu ca (Paul Verlaine): Bản dịch của Hoàng Nhân

Những tiếng thổn thức dài
Của những cây vĩ cầm
Của mùa thu
Làm thương tổn lòng ta
Một nỗi ưu tư
Đơn điệu

Mọi lời thổn thức
Và nhợt nhạt
Khi giờ đã điểm

Tôi nhớ lại
Những ngày xưa cũ
Và tôi khóc

Và tôi ra đi
Trong cơn gió mạnh
Cuốn tôi đi
Nơi này nơi kia
Giống như
Một ngọn lá úa tàn


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]

Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]