Trang trong tổng số 23 trang (225 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [6] [7] [8] [9] [10] [11] [12] ... ›Trang sau »Trang cuối
Gửi bởi hongha83 ngày 11/08/2015 11:08
Có những ngày mùa đông không tuyết
trong đó đại dương là bà con gần gũi với một đất nước miền núi
được phủ che bằng các đồ trang sức bằng lông màu xám
một khoảnh khắc ngắn màu xanh, nhiều giờ dài với các đợt sóng như các linh miêu xanh xao
tìm kiếm vô ích một chỗ dựa trên sỏi bờ biển
Các ngày ấy những xác thuyền đắm rời đại dương để đi tìm chủ tàu buôn, đến sống trong tiếng ồn ào thành phố
và các đoàn thuỷ thủ vút bay vào đất liền, còn nhẹ thoáng hơn là khói các tẩu thuốc hút
Chính tại phương Bắc mới có những con linh miêu thực, móng vuốt mài sắc và cặp mắt mộng mơ
Tại phương Bắc, sống tại trong hầm mỏ, ngày cũng như đêm
Tại đó, người độc nhất được sống sót có thể ngồi gần bên lò sưởi của bình minh phương Bắc và ngồi nghe khúc ca của những người bạn đã chết cóng từ lâu
Gửi bởi hongha83 ngày 11/08/2015 10:54
Đây cũng là kẻ đã vượt bức tường thành đầy khát vọng của các đô thị nặng nề
Nước thì trong veo và mặn
khi nó đổ xuống đầu những kẻ bị lưu đày'
Bằng những đường vòng chậm rãi, sự thanh bình đã lên đến đây
nơi trung tâm trái đất, để bắt rễ, mọc lên
và bằng tán lá dày của nó phủ bóng cho cầu thang của con người được mặt trời sưởi ấm
Không hề có suy nghĩ gì, bàn chân vấp gặp một tai nấm
Một đám mây bụi lớn dần bên bờ. Như những chiếc kèn đồng
các cuộn rễ gập lại đã tỏ bày giọng điệu của cây và lá của nó tung bay, sợ hãi
Sự chạy trốn cuống cuồng của mùa thu chính là cái áo khoác nhẹ nhàng của nó
khi nó cuộn sóng cho đến lúc bằng một cuộc nổi dậy vô bờ bến, các ngày đêm thắm dịu hơn
phục sinh từ sương giá và từ tro than để đến tắm các móng vuốt nó trong nước hiền lành của suối khe
Và kẻ nào đã trông thấy một mạch nước phun mà mọi người đều không tin trước đó
đã thoát khỏi một giếng nước đầy như Thoreau từng làm
và anh ta biết tự vùi sâu vào bãi cây xanh nội tâm, yêu đời và láu lỉnh
Gửi bởi hongha83 ngày 11/08/2015 10:29
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi hongha83 vào 11/08/2015 10:37
Cột buồm trắng mục cũ rồi
Cánh buồm nhàu nát bồi hồi biển xa
Hải âu say lượn sóng ca
Đá vuông lát bến đã là rã vôi
Cây gai ủ rũ nhánh vơi
Tôi bước ra khỏi nhà tôi bồn chồn
Rạng đông lấp lánh sương tuôn
Còn soi dãy đá ngăn cồn biển thu
Ánh trời vui thốt lời ru
Để gần với đất cho dù ở xa
Vị hè tắt vẫn bôn ba
Chen vào mù biển ngân nga sớm chiều
Gửi bởi hongha83 ngày 01/08/2015 09:50
Mới thấy em anh đà đỏ mặt
Tìm cái xa xưa trên đôi mắt
Má em cũng ửng một màu hồng
Như hoa hồng vừa nở lúc rạng đông
Mới nghe em hát ca, anh liền khóc
Tiếng em hỏi lòng anh, anh đáp
Phải chăng một nàng tiên gọi tên anh
Nhìn trời, thấy đã đến giờ hẹn gặp
Em ơi, mắt anh hay lời anh làm em cảm động
Nhìn sâu trong mắt em anh đã hiểu ra
Mặc cho kẻ nào hay số mệnh có làm trái lòng ta
Nếu anh phải đi, và mang theo không kỳ vọng gì ngọn lửa ấy
Nếu một người trai khác sẽ kết bạn với em
Em hãy nhớ Chúa Trời đã cho em hồn anh rồi đấy!
Gửi bởi hongha83 ngày 14/12/2013 21:56
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 vào 14/12/2013 22:00
Tặng Yoko
I
Hoa trên sân bay
Hai trái tim cùng nhịp
Hai chiến sĩ hôn nhau
II
Fugi và Kengi
Thiên nhiên: để bị chế ngự
Con người: để thắng
III
Sông Ugi trôi
Tinh thần của Xengi vẫn đi về phía trước
Không hề nhường bước
IV
Các ống khói thôi nhả khói
Đất nóng
Tinh thần nóng
V
Loài người chiến thắng
Sóng đang phủ mái đường hầm nối liền hai đảo
Khi nào nhân dân sẽ là chủ thiên nhiên!
VI
Simônôxêki
Lính Nhật cười tươi lúc ra đi
Lúc trở về, nhợt nhạt như đã chết
VII
Hirôsima
Sự tàn bạo không bị ngăn cản
Biến thành đấu tranh không giới hạn
VIII
Bên phải nước triều lên
Bên trái là bãi biển
Đoàn tàu đang chạy về phía Xenđagaia
IX
Cám ơn các bạn
Domo arigato
Tôi để lại đây nửa trái tim mình
Gửi bởi hongha83 ngày 14/12/2013 21:40
Máu Lumumba đỏ thắm
Máu Lumumba đỏ thắm
Cônggô!
Niềm khát khao của các bạn
Cũng là niềm khát khao của chúng tôi
Cùng với các bạn
Chúng tôi khát khao cách mạng
Máu Lumumba đỏ thắm
Máu Lumumba đỏ thắm
Cônggô!
Cách mạng của các anh
Cũng là cách mạng của chúng tôi
Và chúng ta có chung:
Cách mạng thế giới
Gửi bởi hongha83 ngày 29/06/2013 15:10
Bao nhiêu nắng trong bầu trời!
Bao nhiêu nắng trong bầu trời Châu Phi!
Đất mệt lả, vì đâu cũng có nắng
Tôi cũng muốn bớt chói chang ánh nắng
Nên tôi dạo bước giữa cánh đồng vừa xẻ luống
Mũi tôi hít thở hơi nồng
đem đến cho tôi nhựa tươi cuộc sống
Mưa nhiều làm sao!
Trên đất Châu Phi có bao nhiêu mưa!
Đất cũng mệt lả khi bụng nó mang đầy nước dội
Tôi uống, tôi uống bao nhiêu nước mưa
Đầu dốc ngửa lên lưng
tôi chào đón mưa trời
Bụng căng đầy, tôi uống, và lòng tôi cũng uống
Tôi đã hết khát rồi
và mưa vẫn còn rơi
Gió đập mạnh làm sao!
Trời Châu Phi có nhiều gió mạnh
Ngực đất cũng mệt lả tơi bời
Tôi cất cánh
trăm nghìn chiếc cánh
Tôi muốn vòng thế giới bay quanh
Ôi gió nóng ôi gió mùa!
Ngày vui đã đến
Thời mới đã bắt đầu
Gửi bởi hongha83 ngày 12/06/2012 09:25
Nô lệ, lần này anh yêu cảnh anh nô lệ
Anh nhớ em, tâm hồn anh nhớ em sâu
Nét mặt anh vẫn thanh bình như thế
Anh yêu em, lòng anh không hề có thương đau
Hạnh phúc, anh hưởng nó không lâu dài
Thường anh bị mắc lưới vây của ảo tưởng
Nụ cười và lời đường mật hay làm anh ham muốn
Rồi anh lại rủa nguyền sự say đắm phút giây
Dù sao anh cũng thờ người con gái nhà trời
Bao lệ chảy! Lòng anh lo âu như lửa cháy
Nhớ em, tim anh buồn thương chẳng thấy vơi
Em ơi, anh chỉ sung sướng với em thôi
Cám ơn trời đã cho anh người yêu diễm lệ
Cám ơn tình yêu đã dạy anh biết ngợi ca Thượng Đế
Gửi bởi hongha83 ngày 11/06/2012 11:10
Trên nước trắng và trong
Núi đá xếp thành hàng
Nước trong lòng gương sáng
Soi mặt đá đen nhoáng
Trên nước trắng và trong
Mây đen đã lượn vòng
Nước trong lòng gương sáng
Soi bóng mây mau tàn
Trên nước trắng và trong
Trời sấm sét chuyển rung
Nước trong lòng gương sáng
Soi ánh trời chớp loáng
Thảy đều ngập. Nước trong
Vẫn rộng vẫn mênh mông
Nước ấy chảy quanh tôi
Trung thành tôi soi cả
Trán ngang tàng núi đá
Chớp loáng của bầu trời
Dù núi đứng khinh khi
Dù mây trút mưa xuống
Dù trời rung, chớp thoáng
Tôi vẫn chảy, gan lì
Gửi bởi hongha83 ngày 11/06/2012 10:58
Giữa một bể mênh mông không nước
Xe lướt thảo nguyên như một con đò
Dưới trận mưa hoa và trong sóng cỏ xanh xào xạc
Tôi đi quanh lùm dương đào tựa đảo san hô
Hoàng hôn xuống, không rõ đồi, không rõ lối nào
Như thuỷ thủ ngoài khơi rộng, tôi tìm sao
Bình minh đã lên? Hay một làn mây ửng chói
Không, đây ánh sông Đniextơ, kìa cây đèn biển rọi
Ta dừng chân! Yên tĩnh! Nghe đàn sếu bay qua
Mà mắt chim bồ cắt cũng chẳng nhìn ra
Trên ngọn cây tôi nghe thấy đung đưa con bướm
Con rắn lưng trơn lượn quanh lá cỏ
Tôi tưởng như lắng nghe sự im lặng đến nỗi tôi nghe được tiếng Lituyani
Nhưng không, chẳng ai lên tiếng gọi... Ta cứ đi đi...
Trang trong tổng số 23 trang (225 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [6] [7] [8] [9] [10] [11] [12] ... ›Trang sau »Trang cuối