Thơ » Thuỵ Điển » Tomas Tranströmer » 17 bài thơ » Phần III
Ännu en har lämnat den tunga stadens
ring av glupska stenar. Kristallklart salt är
vattnet som slår samman kring alla sanna
flyktingars huvud.
I en långsam virvel har tystnad stigit
hit från jordens mitt, att slå rot och växa
och med yvig krona beskugga mannens
solvarma trappa.
Foten sparkar tanklöst en svamp. Ett åskmoln
växer stort vid randen. Likt kopparlurar
trädens krökta rötter ger ton och löven
skingras förskrämda.
Höstens vilda flykt är hans lätta kappa,
fladdrande tills åter ur frost och aska
lugna dagar kommit i flock och badar
klorna i källan.
Trodd av ingen går den som sett en geysir,
flytt från stenad brunn som Thoreau och vet att
så försvinna djupt i sitt inres grönska,
listig och hoppfull.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 11/08/2015 10:54
Đây cũng là kẻ đã vượt bức tường thành đầy khát vọng của các đô thị nặng nề
Nước thì trong veo và mặn
khi nó đổ xuống đầu những kẻ bị lưu đày'
Bằng những đường vòng chậm rãi, sự thanh bình đã lên đến đây
nơi trung tâm trái đất, để bắt rễ, mọc lên
và bằng tán lá dày của nó phủ bóng cho cầu thang của con người được mặt trời sưởi ấm
Không hề có suy nghĩ gì, bàn chân vấp gặp một tai nấm
Một đám mây bụi lớn dần bên bờ. Như những chiếc kèn đồng
các cuộn rễ gập lại đã tỏ bày giọng điệu của cây và lá của nó tung bay, sợ hãi
Sự chạy trốn cuống cuồng của mùa thu chính là cái áo khoác nhẹ nhàng của nó
khi nó cuộn sóng cho đến lúc bằng một cuộc nổi dậy vô bờ bến, các ngày đêm thắm dịu hơn
phục sinh từ sương giá và từ tro than để đến tắm các móng vuốt nó trong nước hiền lành của suối khe
Và kẻ nào đã trông thấy một mạch nước phun mà mọi người đều không tin trước đó
đã thoát khỏi một giếng nước đầy như Thoreau từng làm
và anh ta biết tự vùi sâu vào bãi cây xanh nội tâm, yêu đời và láu lỉnh