Trang trong tổng số 11 trang (105 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [5] [6] [7] [8] [9] [10] [11] ›Trang sau »Trang cuối
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Phụng vũ cửu thiên ngày 16/02/2008 13:42
Dập dờn gió thổi lá sen lay
Thuyền con rẽ lối chốn hoa đầy
Gặp chàng cúi đầu cười bẽn lẽn
Muốn ngỏ đôi lời chàng có hay?
Trâm ngọc chợt rơi xuống nước này.
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Phụng vũ cửu thiên ngày 16/02/2008 11:57
Bờ sông thu Việt nữ hái sen
Tay áo lụa bay nhẹ nhàng
Đôi xuyến vàng ẩn trong sương khói
Cánh hoa xoè che bóng người rọi
Gương sen thơm rối bời tơ vương.
Đầu thác nước, chiều sóng gió, đôi chim vỗ cánh
Khói nhẹ, sương nặng
Mãi vẫn chẳng thấy bạn.
Văng vẳng tiếng ca thuyền bơi xa
Nỗi buồn ly biệt bóng chiều tà Giang Nam.
Gửi bởi Phụng vũ cửu thiên ngày 31/01/2008 06:45
Người đẹp Long Thành
Chẳng nhớ tên họ
Quen ngón đàn tơ
Dân thành quen gọi là cô đánh đàn
Xưa tiên triều học Cung Phụng khúc
Vốn thanh âm đệ nhất thế gian.
Ngày nhỏ ta từng được gặp nàng
Bên hồ Giám trong một đêm yến tiệc
Đang đương độ xuân xanh hăm mốt
Gió trời đưa ánh đào hồng biếc
Rượu nồng càng thêm nét thơ ngây.
Ngũ cung lả lướt từng ngón tay.
Khoan như gió thoảng qua rừng thông
Nhặt như tiếng hạc lẻ âm thầm
Mạnh như sét đánh tan bia Tiến Phúc
Sầu như tiếng Việt Trang Tích ngâm.
Người nghe mê mệt chẳng muốn dứt
Tận Trung Hoà đại nội thành Thăng Long.
Quân Tây Sơn say ngà say ngật
Chỉ muốn vui chơi suốt đêm thâu.
Tiền lụa thưởng trái quăng phải vất
Của cải khác chi bùn đất nâu.
Hào hoa tựa bậc vương hầu
Ngũ Lăng niên thiếu kể chi đâu
Ba mươi sáu cung xuân hun đúc
Tràng An nay được một bảo vật
Nhớ lại, giờ hai chục năm sau
Tây Sơn bại trận, ta vào phương Nam.
Long Thành gần mà còn chẳng thấy
Thì nói chi tới chuyện hát ca
Nay Tuyên phủ bày cuộc đãi ta
Ca kỹ trẻ xinh ngồi cả đám
Chỉ một kẻ tóc hoa râm ảm đạm
Mặt xấu, dáng nhỏ, người khô héo
Tàn tạ làn my chẳng điểm trang
Nào ai có biết nàng
Một thời đệ nhất thế gian?
Tiếng tơ xưa làm ta thầm nhỏ lệ
Lắng tai nghe chợt thấy dạ xót xa
Nhớ lại ngày ấy, ở chốn quê nhà
Bên hồ Giám người đàn trong yến tiệc
Nương dâu thành biển cả biêng biếc
Thành quách chuyển, người cũng đổi thay
Cơ nghiệp Tây Sơn giờ đã tận
Chỉ còn người ca vũ sót lại đây
Trăm năm thấm thoắt có là vậy
Cám thương nước mắt thấm xiêm y
Nam Hà trở về đầu bạc trắng
Hỏi làm sao nhan sắc chẳng tàn suy
Giương mắt ngó về nơi nào xa lắm
Thương nhau mà đối diện chẳng biết chi.
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Phụng vũ cửu thiên ngày 26/01/2008 07:14
Hoa nở rồi hoa sẽ tàn
Tiết trời cứ âm thầm đổi
Không chi để giữ ngày xuân
Tuổi trẻ này không đợi mãi
Cây tùng nhỏ bướm bay mất
Nhành liễu cao ve vẳng kêu
Sắc xuân ấy còn đâu nữa
Khắp núi đỗ quyên kêu nhiều
Gửi bởi Phụng vũ cửu thiên ngày 20/12/2007 07:24
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Phụng vũ cửu thiên vào 20/12/2007 07:30
Mẹ ơi, những người sống trên mây gọi con:
“Chúng ta chơi từ khi thức dậy đến lúc ngày tàn
Chúng ta chơi với bình minh vàng, với ánh trăng bạc”
Con hỏi: “Thế làm sao tôi lên ấy được?”
Họ đáp: “Hãy đến nơi tận cùng thế giới, đưa hai tay lên, con sẽ được nâng đến tận trời cao”.
“Nhưng mẹ tôi đang đợi ở nhà”, con nói, “Tôi đâu thể nào xa mẹ mà bay đến trăng sao!”
Họ chỉ cười, rồi, dần dần trôi vào đâu đó.
Nhưng con biết có trò hay hơn của họ
Con là mây và mẹ sẽ là trăng
Con ôm lấy mẹ, mái nhà sẽ là bầu trời xanh...
Trên sóng nước lại có người gọi con:
“Chúng ta ca hát từ tinh mơ đến đêm khuya
Chúng ta ngao du khắp chốn mà chẳng biết đến đâu”
Con hỏi: “Thế làm sao tôi đến đấy được?”
Họ đáp: “Hãy đến nơi tận cùng bờ biển, nhắm chặt mắt lại, con sẽ được bồng bềnh trên sóng nước”.
“Mẹ tôi đợi tôi về nhà lúc chiều tối”, con nói, “tôi đâu thể rời mẹ mà đi hát ca”.
Họ chỉ cười, nhảy múa và đi xa.
Nhưng con biết có trò còn hay hơn cả
Con là sóng, mẹ là bờ cát lạ
Con sẽ lăn, lăn mãi vào lòng mẹ cười vang
Và sẽ chẳng ai biết sẽ mẹ con mình ở đâu trên thế gian...
Gửi bởi Phụng vũ cửu thiên ngày 02/12/2007 12:29
Mother, the folk who live up in the clouds call out to me--
"We play from the time we wake till the day ends.
We play with the golden dawn, we play with the silver moon.
I ask, "But, how am I to get up to you?" They answer, "Come to the edge of the earth, lift up your hands to the sky, and you will be taken up into the clouds."
"My mother is waiting for me at home," I say. "How can I leave her and come?"
Then they smile and float away.
But I know a nicer game than that, mother.
I shall be the cloud and you the moon.
I shall cover you with both my hands, and our house-top will be the blue sky.
The folk who live in the waves call out to me--
"We sing from morning till night; on and on we travel and know not where we pass."
I ask, "But, how am I to join you?" They tell me, "Come to the edge of the shore and stand with your eyes tight shut, and you will be carried out upon the waves."
I say, "My mother always wants me at home in the evening--how can I leave her and go?"
Then they smile, dance and pass by.
But I know a better game than that.
I will be the waves and you will be a strange shore.
I shall roll on and on and on, and break upon your lap with laughter.
And no one in the world will know where we both are.
Gửi bởi Phụng vũ cửu thiên ngày 01/12/2007 06:18
Hạc vàng người cưỡi bay đi đâu
Hoàng Hạc nơi đây riêng một lầu?
Một đi Hoàng hạc không về lại
Ngàn năm mây trắng vẫn phiêu du.
Lóng lánh Hán Dương cây in nước
Mởn mơn Anh Vũ cỏ xanh châu.
Sụp tối, khói lam chiều, sóng gợn.
Người buồn, tự hỏi: “Nhà ta đâu?”
Gửi bởi Phụng vũ cửu thiên ngày 19/11/2007 13:28
Em không biết về chữ "sái" hay "sai" nhưng theo em thì Phạm Tiến Duật không có tập thơ "Vầng trăng và những quầng lửa". Ông chỉ có tập "Vầng trăng quầng lửa" thôi.
Em học trong sách giáo khoa nó bảo như thế.
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Phụng vũ cửu thiên ngày 20/10/2007 07:59
Tương tư hoài
Tại Tràng An
Dế kêu thu bên giếng ánh trăng vàng
Sương buốt giá trên giường sắc chiếu lạnh
Lẻ loi ánh đèn nhớ nhung canh cánh
Cuốn rèm trông, trăng sáng khẽ thở than
Bóng người như hoa, mây cách mấy làn.
Trên có trời xanh mênh mang
Dưới có nước biếc sóng lan
Trời cao đất rộng, hồn bay nhọc
Mơ, hồn cũng khó đến quan san.
Tương tư hoài
Nát tâm can.
Gửi bởi Phụng vũ cửu thiên ngày 18/10/2007 17:38
Nhà vô địch là người chiến thắng
Là anh hùng...
Là không bao giờ đầu hàng số phận
Ngay cả khi chúng trở nên khó khăn
Nhà vô địch cũng là một thành viên
Của một tập thể không hề thất bại
Là người dám vượt qua mọi trở ngại
Ngay cả khi phải vắt óc tìm tòi.
Nhà vô địch là con người yêu đời
Là một tâm hồn căng tràn hy vọng
Là người chơi bằng ngọn lửa cháy bỏng
Của trò chơi được ta gọi là đời.
Nhà vô địch nằm trong mỗi chúng ta
Nếu ta sống như một người chiến thắng
Nếu ta sống như thành viên tập thể
Nếu ta sống với hy vọng tràn trề
Trong đời ta...
Trang trong tổng số 11 trang (105 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [5] [6] [7] [8] [9] [10] [11] ›Trang sau »Trang cuối