Trang trong tổng số 53 trang (526 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] ... ›Trang sau »Trang cuối
Gửi bởi estrange ngày 24/09/2008 23:24
Lý trí nói
Tôi sẽ có được người bằng hùng biện
Tình yêu nói,
Tôi sẽ có được người bằng lặng im
Tâm hồn nói,
Làm sao tôi có được người
Khi tất cả những gì tôi có đều đã thuộc về người?.
Người không ham muốn, người không lo lắng,
Người không tìm kiếm niết bàn—
Làm sao tôi có được người
Dẫu bằng rượu hay vàng?
Người không bị ràng buộc bởi cảm giác--
Làm sao tôi có được người
Dẫu có cả nước Trung Hoa đầy ắp kho tàng
Người là thiên thần
Dù người xuất hiện dưới hình dạng con người.
Ngay cả thiên thần cũng không dám bay khi người đang ở đấy.
Làm sao tôi có được người
Dẫu có khoác đôi cánh thánh thần?
Người bay bằng đôi cánh Thượng Đế
Thực phẩm của người là ánh sáng thuần khiết—
Làm sao tôi có được người
Bằng những mẩu bánh mỳ?
Người không phải thương nhân-
Làm sao tôi có được người
Bằng những dự định kiếm nhiều lợi nhuận?
Người không mù lòa, không dễ dàng lừa gạt-
Làm sao tôi có được người
Bằng cách giả như mình ốm nặng?
Tôi sẽ điên mất, tôi sẽ dứt tóc tôi
Sẽ chà mặt mình trong bụi bặm
Nhưng làm vậy có thể có người chăng?
Người nhìn thấy hết mọi thứ-
Làm sao tôi có thể lừa dối?
Người không tìm kiếm danh vọng
Không phải vị đế vương nghiện ngập lời tụng ca của lũ thi nhân-
Làm sao tôi có được người
Bằng những vần thơ bay bổng?
Vinh quang từ hình dáng không ai thấy của người
Tràn lấp toàn vũ trụ
Làm sao tôi có được người
Bằng những hứa hẹn thiên đàng?
Tôi có thể lấp mặt đất bằng hoa hồng,
Tôi có thể phủ đại dương bằng nước mắt,
Tôi có thể lay bầu trời bằng những lời ca tụng—
Nhưng chúng không giúp được tôi có người.
Chỉ có một cách duy nhất để có được người,
Người Yêu Dấu của tôi—
Trở thành của người.
Ngôn ngữ: Tiếng Anh
Gửi bởi estrange ngày 24/09/2008 23:23
Where Everything Is Music
Don't worry about saving these songs!
And if one of our instruments breaks,
it doesn't matter.
We have fallen into the place
where everything is music.
The strumming and the flute notes
rise into the atmosphere,
and even if the whole world's harp
should burn up, there will still be
hidden instruments playing.
So the candle flickers and goes out.
We have a piece of flint, and a spark.
This singing art is sea foam.
The graceful movements come from a pearl
somewhere on the ocean floor.
Poems reach up like spindrift and the edge
of driftwood along the beach, wanting!
They derive
from a slow and powerful root
that we can't see.
Stop the words now.
Open the window in the center of your chest,
and let the spirits fly in and out.
Gửi bởi estrange ngày 24/09/2008 23:23
Đừng lo lắng để dành những bài hát!
Nếu có nhạc cụ nào đó của chúng ta đứt gãy
Sẽ chẳng sao.
Chúng ta đang ở một chỗ
Nơi tất cả đều là âm nhạc.
Tiếng bập bùng của cây đàn, và nốt nhạc từ thanh sáo
Bay cao trong không gian
Và ngay cả nếu như cây đàn hạc của toàn thế giới bốc cháy,
Sẽ vẫn còn âm nhạc từ những nhạc cụ vô hình.
Mặc cho cây nến lấp lóe và lụi tàn.
Chúng ta vẫn còn viên đá lửa, và một đốm lửa.
Bọt biển đang hát.
Những cử động dịu dàng của ngọc trai
ở đâu đó trên thềm biển mênh mông.
Những bài thơ vươn lên
Như bụi nước
Như rìa những thanh củi
Trôi giạt dọc bờ biển, mỏi mong!
Chúng mọc lên
Từ chiếc rễ chậm rãi và mạnh mẽ,
Nhưng chúng ta không thể thấy.
Hãy ngừng lại ngôn từ.
Hãy mở ra khung cửa sổ ở chính giữa ngực bạn,
Và để những tinh thần tự do bay đến, bay đi.
Gửi bởi estrange ngày 17/09/2008 23:39
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi estrange vào 20/09/2008 15:41
Đau buồn mọi sự, tôi cầu mong cái chết
Khi Nhân Tài chịu đói khát, cơ cầu
Khi Vô Dụng hân hoan trong hạnh phúc
Khi Lòng Tin bị lừa dối đớn đau
Khi Vinh Dự trao cho kẻ cúi luồn
Khi Đức Hạnh bị chà lên, ô nhục
Khi Hoàn Hảo chịu khó nhọc, đau buồn
Khi Sức Mạnh bị cụt què, gãy gục
Khi Uy Quyền buộc Nghệ Thuật nín câm
Khi Ngu Dốt kiểm soát Tài Năng
Khi Sự Thật bị cho là Ngu Đần
Khi Cái Thiện nô lệ cho Cái Ác
Đau buồn mọi sự, tôi muốn bỏ cuộc đời
Nhưng sợ khi đấy, em còn một mình thôi.
Ngôn ngữ: Tiếng Anh
Gửi bởi estrange ngày 15/09/2008 20:23
“Cranes”
It sometimes seemed to me that the soldiers,
Who didn’t return from bloody fields,
Didn’t lie down into our ground
But turned into white cranes.
And they are flying and are screaming their voices to us now
And they do it from that old time.
May be it is the reason why we often stop talking ruefully
When we look in sky.
The weary wedge of cranes is flying in sky,
It flies in the end of the day.
And there is a small interval inside this wedge
May be, it is a place for me.
May be, it will be a day and I shall fly
With the flock of cranes in the same blue sky
And I shall call everyone, whose I left in a ground,
From the sky by on the language of birds.
Gửi bởi estrange ngày 12/09/2008 16:10
Cô gái dịu hiền, xin em đừng hát
Những bài ca buồn về tình yêu đã chết;
Em hãy gạt nỗi buồn và em hãy hát
Về tình yêu dẫu mất vẫn đủ đầy.
Em hãy hát về giấc ngủ triền miên
Của những kẻ tình nhân nay thành người thiên cổ
Về những mối tình giờ ngủ yên trong mộ:
Tình yêu mệt mỏi rồi.
Gửi bởi estrange ngày 12/09/2008 16:08
Ánh hoàng hôn chuyển từ màu tím
Sang màu xanh mỗi lúc một đậm hơn
Ngọn đèn tỏa ánh sáng mờ xanh nhạt
Xuống hàng cây trên đại lộ chiều hôm
Cây dương cầm cũ kỹ ngân giữa không gian
Giai điệu bình yên, vui tươi, chậm rãi;
Cô gái cúi đầu trên những phím đàn vàng
Mái đầu nàng vẫn thường như vậy.
Những ý nghĩ thẹn thùng, đôi mắt mở to
Và đôi tay lang thang trên những phím đàn
Ánh hoàng hôn ngày một thẫm hơn
Bên những tia sáng tím
Gửi bởi estrange ngày 12/09/2008 16:06
Tựa mình bên cửa sổ
Tóc vàng,
Tôi nghe em hát
Không khí vui tươi.
Sách tôi khép lại
Tôi không đọc nữa
Chỉ ngắm ánh lửa
Nhảy múa trên sàn.
Tôi bỏ sách lại.
Tôi bỏ căn phòng
Để nghe em hát
Vượt sầu mênh mông
Em hát, và em hát
Không khí chợt vui tươi
Tựa mình bên cửa sổ
Tóc vàng ơi.
Ngôn ngữ: Tiếng Anh
Gửi bởi estrange ngày 09/09/2008 12:11
to Valentina Serova
You used to say to me "I love you!",
But that was through your teeth, at night,
The truth was "I put up with you".
- You almost said it in the light.
I could believe your lips in darkness,
The wicked magic of your bed,
But though the words you spoke were honest,
I did not credit what you said.
I knew you - you were not a liar;
You would have liked to be in love.
Only at night could you deceive me,
When body drives the soul above.
But sober morning found you different.
Your mind was now the guiding force;
And when I asked you if you loved me,
I think you once replied "Of course".
Then sudden war, the station platform,
Nowhere to kiss and hold you tight,
My seat in the suburban carriage
To take me far into the night;
An evening without hope of loving;
No warmth, no happiness, no bliss;
And like a helpless cry of anguish,
Upon my sleeve, a tasted kiss.
And so that I should know the difference
From those old drunken words at night,
You suddenly said to me "I love you!"
Your lips were almost calm and right!
That you could be as you were that evening,
Seemed, till that evening, past belief!
"I love you! Love you!" Night; the station;
Your little hands so cold with grief...
Gửi bởi estrange ngày 09/09/2008 12:10
Đã sửa 5 lần, lần cuối bởi estrange vào 12/09/2008 00:00
Em từng bảo anh “Em yêu anh!”
Nhưng đó là những lời lí nhí trong đêm
Sự thật ban ngày: “Em chịu đựng anh”
Đôi môi em cố kìm câu nói đấy.
Anh tin vào đôi môi em trong bóng tối
Vào vòng tay nống ấm, tươi vui
Nhưng anh chẳng thể tin
Những lời ban đêm em nói
Anh hiểu rõ, em không nói dối
Em thực mong mình có thể yêu thương
Và em chỉ dối anh lúc ban đêm
Khi thân thể đã làm chủ tâm hồn.
Nhưng buổi sáng, em là người thay đổi
Tâm trí em sẽ dẫn đường chỉ lối
Giá em nói “yêu anh”, chỉ một lần thôi
Nhưng anh biết, anh mỏi mòn mong đợi
Rồi chiến tranh, sân ga, từ biệt
Không nơi nào để anh ôm chặt được em
Trên tòa tàu ngoại ô tại nhà ga xép
Anh sẽ đi thật xa, đến thành Brest;
Một buổi tối không hy vọng tình yêu;
Không ấm áp gối chăn, không chờ mong hạnh phúc
Như tiếng thét đớn đau tại cõi nào vô vọng
Bất chợt, trên tay áo anh một nụ hôn vương.
Để rồi trong bóng tối cuồng say, anh không lầm lẫn
Với những lời em từng nói trước đây
Đột nhiên, em bảo anh “em yêu anh!”
Bằng đôi môi bình yên, mát rượi!
Em chưa từng như vậy trước đây
Cho tới khi mình chào nhau từ biệt
“Em yêu anh! Yêu anh!” nhà ga, đêm
Và đôi bàn tay em, sao buồn đau lạnh buốt.
Trang trong tổng số 53 trang (526 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] ... ›Trang sau »Trang cuối