Trang trong tổng số 101 trang (1010 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [91] [92] [93] [94] [95] [96] [97] ... ›Trang sau »Trang cuối
Ngày gửi: 14/05/2010 04:02
Có 1 người thích
Pang De đã viết:Tác giả Tô Hà: http://www.thivien.net/vi...ID=w44wiypTncdUCDMkK3THKA
Kính gởi BQT Thi Viện, tôi có yêu cầu thêm tác giả Tô Hà.
Phần tiểu sử và thơ được ghi dưới đây:
* Tiểu sử:
Tên thật: Lê Duy Chiểu
Sinh năm: 1939
Mất năm: 1991
Nơi sinh: Thường Tín - Hà Tây.
Bút danh: Tô Hà,
Thể loại: thơ
Các tác phẩm:
Hương cỏ mặt trời (1978)
Sóng nắng (1981)
Hoa vừa đi vừa nở (1981)
Thành phố có ngôi nhà của mình (1988)
Sóng giữa lòng tay (thơ, 1990)
Chuyện không có trong thư
Nguồn: http://www.cinet.gov.vn/v.../tacgia/20/tho/h/toha.htm
* Bài viết về Tô Hà: Tô Hà dành trọn cuộc đời cho một câu thơ hay
Giống các thi nhân cổ điển phương Đông, Tô Hà đề cao thần cú, nhãn tự trong nghệ thuật thơ. Bởi vậy, với ông, mỗi câu mỗi bài là cả sự vật vã. Rất nhiều lần ông phải kỳ công gạn câu này, chắp khổ khác và đau đáu đi tìm những giây phút xuất thần để có một câu thơ đầy ắp nội lực, bật ra từ ảo giác.
36 năm làm thơ, Tô Hà chỉ có 36 bài, trung bình mỗi năm một bài. Vậy mà mỗi bài cũng chỉ đứng được một câu. Ví dụ, bài Quán gió ban đầu gồm tới 6 khổ, 24 dòng, sau đó, Tô Hà kỳ công rút lại còn 4 dòng để có câu cuối gợi nhất: Hà Nội em về may áo mới. Các bài khác của ông cũng chỉ đọng được một câu. Bài Qua thị trấn, viết trong thời kỳ Mỹ ném bom miền Bắc, cũng khiến ông phải đau đầu mới tìm được một câu tả cảnh có chữ ran: Dưới gốc bàng già tán lá ran xanh. Với câu thơ này, Tô Hà đã biến từ tượng thanh thành từ chỉ màu sắc, khiến người đọc thơ có thể nghe thấy cả tiếng chim lảnh lót, râm ran dưới tán lá.
Trong hành trình đi tìm một câu thơ, Tô Hà còn tỉ mẩn soạn tập sách Những câu thơ hay trong trí nhớ (Hội Nhà văn Hà Nội xuất bản năm 1988), trích tuyển hàng nghìn câu thơ để học hỏi.
Năm 1991, lúc lâm bệnh, Tô Hà vẫn mê mải làm thơ. Những bài ông viết trên giường bệnh đều ngắn gọn, thấm đẫm cảm xúc và không có dấu vết của sự đẽo gọt. Bài Em về chiêm bao, ông viết tặng vợ có thể coi là một bài đọc được: "Angola là đâu?/ Mà lên đường em khóc!/ Rwanda là đâu?/ Mà tháng năm dằng dặc/ Mà nửa vòng trái đất/ Mà em về chiêm bao?". Hồi ấy, vì sinh kế, vợ ông phải từ biệt chồng con, sang châu Phi làm chuyên gia y tế. Một mình vào viện, nỗi mong nhớ khiến Tô Hà thường mơ thấy vợ về thăm. Thế nhưng ông không thương mình mà xót vợ bụi hồng lẽo đẽo đi về chiêm bao.
(Theo Tiền Phong)
Nguồn: http://vnexpress.net/GL/V...Nghe-sy/2003/03/3B9C5E3D/
* Bài thơ: Tia chớp
Hãy cất đi nơi ánh mắt của em
Cái tia chớp bàng hoàng ghê gớm ấy
Biển phút lặng mong đừng khơi sóng dậy
Chấm buồm xa đâu phải đã bình yên...
Lọ hoa trên bàn thơm mát hương đêm
Chiếc gương tròn sớm mai em chải tóc
Cuốn sách hay anh đợi cùng em đọc
Khung cửa ra vào một dáng quen...
Đóa hồng nhung anh vẫn cắm cho em
Dù hoa nở không thuộc về em nữa
Nhìn trong gương anh thấy mình rất rõ
Dãy núi bên kia hứa hẹn những gì...
Câu thơ sửng sốt hàng mi
Trang sách mở lòng dao cắt
Hoa nở thế sao anh không đã chết
Để em đừng đến đến thăm...
Trích từ tập thơ Hai sắc hoa Ti gôn do Ngô Văn Phú tuyển chọn, Nxb Hội nhà văn phát hành năm 2002.
Ngày gửi: 14/05/2010 17:37
Có 1 người thích
Ngày gửi: 15/05/2010 01:27
Ngày gửi: 20/05/2010 09:33
Đã sửa 18 lần, lần cuối bởi Anh hùng & mỹ nhân vào 25/07/2010 08:58
Ngày gửi: 21/06/2010 22:21
Ngày gửi: 21/06/2010 22:29
Ngày gửi: 22/06/2010 01:20
Ngày gửi: 26/06/2010 00:38
Ngày gửi: 27/06/2010 18:12
Trang trong tổng số 101 trang (1010 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [91] [92] [93] [94] [95] [96] [97] ... ›Trang sau »Trang cuối