Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [15] [16] [17] [18] [19] [20] [21] ... ›Trang sau »Trang cuối
Ngày gửi: 07/04/2015 08:18
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi VẠC ĂN ĐÊM vào 07/04/2015 08:19
Có 5 người thích
THẤT TÌNH CA
Em phóng vào ngực tôi nhát dáo bén hơn ánh mắt
Rồi lẫn vào cây cùng lũ sói rừng
Tôi nhai đọt lá non đắp lên vết thương bỏng rát
Lê chân dưới bầu trời đầy cánh chim ưng
Tai tôi dõi tìm dấu vết mùa xuân
Chảy róc rách băng qua đầu tháng hạ
Em ở đâu, hỡi con chim mái tóc dài rất lạ
Hót thêm lần ban phát một ngày đau
Mắt dõi theo mặt trời khuất dạng phía non cao
Tìm gì đó, mình chưa hề đánh mất
Lũ kiến nâu rúc vào ngực tôi hút mật
Hơi thở bay phủ kín lũng sương mù
Bàn tay buồn vói lấy nhành ngâu
Mùi cỏ thơm tưởng chừng chết điếng
Tự móc trái tim mình đưa lên miệng
Tôi ăn no nê quả đắng đợi hồi sinh
Em ở đâu, sao không cất tiếng
Khoe chiến công trên xác lạnh kẻ thất tình
ĐCĐ
Ngày gửi: 07/04/2015 17:08
Có 7 người thích
KÝ ỨC BỐN MÙA EM VÀ TÔI
Nấn ná lại tháng giêng qua
Tháng hai rồi sẽ đi biệt
Tuổi người tím dòng sông xa
Bùi ngùi, tôi, mắt đứng tiếc
Đành nhớ mùa hè phượng vĩ
Đỏ đến chẳng thể cầm lòng
Thơ mình dệt lời hoa mỹ
Chỉ người làm thơ long đong
Gửi tặng về em tấm lá
Mời tay hứng lấy thu rơi
Áo người nhuộm vàng đến cả
Huống hồ chút đỉnh hồn tôi
Và, đông gầy như nhánh củi
Bếp sưởi leo lét góc phòng
Buồn em tan theo nét khói
Chừa tôi chỗ ngồi trống không
ĐCĐ
Ngày gửi: 08/04/2015 18:29
Có 5 người thích
CHỌN LỰA NÀY
Nấn ná mãi không chịu rời cành chỉ có là lá giả
Chói lọi lúc khuya chỉ đêm trắng mặt trời
Giọt nước mắt buông chưa chắc từ nghiệt ngã
Giọng cười oang oang ai dám đoán ai vui
Vì tôi vẫn rơi dẫu chưa hề như lá
Mất ngủ triền miên nên chẳng phải mặt trời
Rạn nứt mỗi ngày do lòng chưa hóa đá
Chọn thua thiệt về mình
chỉ để yêu thôi.
ĐCĐ
Ngày gửi: 09/04/2015 05:42
Có 4 người thích
PHỤC SINH TÔI
Ngọn đèn tắt, bóng không in tường nữa
Bóng ở đâu. Bóng quay lại với kiếp người
Luồng gió thổi dấu chân mờ vệt xóa
Con đường cô đơn nằm hát đến khàn hơi
Xương thịt còn chi sau lễ nghi hỏa táng
Tro bụi kia trả cát bụi muôn nơi
Câu thơ muộn tìm cội nguồn lãng mạn
Xác chữ rã rời trên sông vắng dần trôi
Khoác áo dòng em đọc lời nguyện thánh
Tôi tự mình ban phép phục sinh tôi …
ĐCĐ
Ngày gửi: 10/04/2015 07:15
Có 4 người thích
TỰ GIAM
Trốn tránh ngoài kia đầy bẫy rập
Em chọn nhốt mình vào trái tim tôi
Và thật tội nghiệp cho gã gác ngục
Đã trở thành tù nhân muôn đời
ĐCĐ
Ngày gửi: 11/04/2015 05:13
Có 4 người thích
NHỮNG GÌ BAY QUA NHÀ TÔI
mây sáng nào cũng bay qua mái nhà tôi
bởi mây trắng nên mắt thường ngơ ngác
em ngày xưa đi ngang một lần thôi
chỉ một lần, nên lời thơ chợt khác
tiếng chim trưa rơi trong vườn nhà tôi
rơi mỏng lắm, mơ hồ, như tiếng lá
tôi cất giọt mưa dành tặng bạn chân trời
bạn xa lắm lỡ mai thành mặt lạ
dòng sông rào rạc trước cửa nhà tôi
đêm mất ngủ dễ tưởng mình là sóng
em, trong tiếng chim rơi hay ở mây trôi
tôi, từ đó, nửa đời theo ảo mộng
ĐCĐ
Ngày gửi: 11/04/2015 12:23
Có 4 người thích
CHUYỆN SÔNG & MÂY
Em cứ hát vài điều gì, ngơ ngẩn
Trái tim tôi bình lặng lấy đôi giây
Như hồn mây cuối trời bay trăng trắng
Đã một phần ở lại với sông đây
Đừng thoáng vén rèm khuya hình với bóng
Kẻo trăng dìm mất cổ tích Trương Chi
Trả ống sáo cho mục đồng trưa nắng
Cỏ xanh hơn dẫu qua tuổi xuân thì
Hãy an ủi buổi chiều đôi mụn lửa
Chân hoàng hôn ghé tạm trú hồn hoang
Khi khép cửa, đừng em, đừng nức nở
Ủ vào tro kỷ niệm ấm còn đang
Em cùng sông hoài hoài trôi thanh thản
Bao mây trời soi mặt mỗi ngày xa
Tôi là cụm mây buồn quen phóng đãng
Chờ quay về
Sông sẽ nhận ra mưa?
ĐCĐ
Ngày gửi: 11/04/2015 17:45
Có 3 người thích
CÂU THƠ THẢ VÓ
Vó phi về phía người dưng
Nụ thơm cỏ ngát trổ bừng trong đêm
Bước ta gõ chạm chỗ em
Bờm xưa giũ cái say mèm nhớ nhung
Phải chăng ngựa tỉnh, ta khùng
Đồi hoang lạc phố đứng cùng tương tư
Khập khừng thảo lá chúc thư
Gửi về rơm rạ lời từ quy ta
Mai đứa thành quỷ, đứa ma
Vạt khâu bật hí kiêu sa đã từng
Ta phi về phía mông lung
Câu thơ thả vó đặng đừng qua truông
ĐCĐ
Ngày gửi: 13/04/2015 05:16
Có 3 người thích
KÉO TẤM MÀN THỜI GIAN
nhìn ra cửa sổ
ngó gốc cây trụi lá
nhánh mận hồng đào mình vẫn trèo hồi bé
tôi nhắm mắt
thấy những búp tươi bung nở
mướt xanh
và tôi mở mắt
cây vẫn đứng đấy, trơ cành
nhìn cô gái
đang nói cười, điện thoại cầm tay
tôi nhắm mắt lại
thấy bà cụ già
ngồi tưng tiu đứa cháu quý trong lòng
kể chuyện đời xưa
và tôi mở mắt
cô gái vẫn chưa xong cuộc gọi
nhìn người cha trẻ
công kênh thằng nhóc nghịch ngợm trên vai
tôi nhắm mắt lại
nhìn thấy người đàn ông tóc bạc trắng
bên giường đứa con hấp hối
căn bệnh HIV thế kỷ
và tôi mở mắt
tiếng cười trong gió chưa phai
nhìn ông lão ngồi xin ăn
ở góc phố đông người
tôi nhắm mắt
thấy một thằng bé đầu trần chạy diều
trên cánh đồng xa
và tôi mở mắt
bóng hành khất kia in giữa chiều tà
nhìn người thai phụ trẻ
ôm niềm tin lang thang giữa nắng hè
cố tìm lại một lời hứa hẹn nào đó
tôi nhắm mắt
thấy cô Thắm da trắng nhất làng
cấy lúa vụ đông xuân
và tôi mở mắt
hoa khôi quê ta ngồi khóc bên đàng
nhìn gã tù nhân vị thành niên
ánh mắt con thú bị thương giấu sau chấn song
tôi nhắm mắt
thấy bà mẹ dắt thằng con áo mới đến trường
dọc đường hoa cỏ đọng sương
và tôi mở mắt
tiếng quản giáo nhắc hết giờ thăm …
kéo tấm màn thời gian che lên mặt
chợt nghe tuổi mình vừa chẳn trăm năm
ĐCĐ
Ngày gửi: 14/04/2015 08:43
Có 4 người thích
VÔ ĐỀ CHO CHIỀU THỨ HAI
Tay tôi năm ngón người cầm
Sưởi qua đông rét. Âm thầm tay buông
Thơ tôi mấy hạt tròn, vuông
Tưới đôi môi khát cơn buồn tha nhân
Lòng tôi quán bụi phù vân
Mỏi chân cứ ghé. Lúc cần, cứ đi
ĐCĐ
Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [15] [16] [17] [18] [19] [20] [21] ... ›Trang sau »Trang cuối