Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [4] [5] [6] [7] [8] [9] [10] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Huy Dung nguyen

*

  RÁNG & TRĂNG XƯA
 

Nhiều nhiều lắm rạng đông

đã tắt trong quên lãng

Riêng ráng đỏ tình đầu

giữ nguyên màu năm tháng



Nhớ Ráng ấy đầu đời đẹp nhất

cùng Trăng ngân… đã bặt vân mòng.

*

Kìa trông!

thuyền sắc ráng

len lỏi ngõ êm êm

chở nắng vàng trên nước bạc.



Lúc khuya về

thuyền lặng xuôi ngơ ngác:

lụt tứ bề

bát ngát

ánh trăng ngân.

*

Rồi từ đó, giữa hồng trần

ta mười phương lưu lạc            

trăng ngân thành trầm mặc

tơ vương tình vạn đại.

trăng vụng dại

chơi vơi.

*

Chân thành nhắn lại Bạn ơi

mai sau xin chớ một đời

nhớ nhung khắc khoải

khôn nguôi

chỉ những trông, và đợi,

và chờ…

lơ ngơ đi giữa cơn mơ

*

Vì, ơ hay!

Muôn dặm còn vời vợi

ngẫm đời muôn chặng say –

khổ đau tình tít tắp

thiên lý sầu ngăn ngắt.



Mà, ừ nhỉ! Ráng và Trăng lạc lối

ánh nhạt mờ - chưa tỏ nổi

hàng mi.

chớ bi kịch hoá - lâm ly

gạn vui từ ánh diệu kỳ

Ráng-Trăng!
Người tìm thuyết Dung Thông
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Huy Dung nguyen

*

     LỜI  TIM


Sống không dễ
tim cần trải bao điều
trải say mê tài nghệ
khát khao yêu, được yêu


cảm hoài muôn vẻ đẹp
thèm quyện nhập thiên nhiên
giành tình yêu bị dẹp
hồi sinh những hồn nhiên


tự lau lệ tủi hờn
đường vắng, dầu đi lạc
giữa tít tắp cô đơn
tự tại vui trầm mặc


xả buông nghìn vướng mắc
bao nghi kỵ bất an.
Xúc động tim nhằm đạt
đỉnh dũng cảm kiên gan


đối đầu mọi khó khăn
làm nhân tướng oai phong
tim vượt trên rào cản
chân thành xóa bất đồng.


Dịu ngọt tình yêu con
truyền chắt chiu nhiều kiếp
hiểu mình sẽ chẳng còn
nhịp tim rồi cũng hết


nhưng con tim Romeô
tim Nguyễn Du, Nguyễn Trãi...
truyền vạn thuở tình yêu
không ngưng, còn đập mãi.
Người tìm thuyết Dung Thông
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Huy Dung nguyen

*
:roll:

Mẹ ơi  Cha ơi


Chúng ta ai mà không nếm trải
những bất trắc lòng đau kinh hãi
chỉ xảy ra đôi lần
cứ tập quen, sau đỡ bần thần?
 
Sinh thời, trò chuyện dặn dò con:
“Xảy sự, các con yêu chớ khóc”.
_ Thưa cha, con hứa …toàn tâm trí.  
Đâu có ngờ nông nỗi mất còn…
 
Đá banh chiều về, thuở rất xa
chú bé mười hai tuổi (chính ta)
thấy đất hẫng, hay trời đổ sập
Thái Sơn tan biến, ôi cha mất     (1942)
 
Ào ạt từ sâu thẳm lệ tuôn
thương cha đôi mắt đã vô hồn
tay đã kều quào, ôi lạnh ngắt.
Bên thi hài cha, con lặng gác
đau xót, tim con nhịp đập dồn

                ***
Thay cha, mẹ chống chọi trên đời
suốt ba mươi bốn năm thêm nữa
Bỗng môi bầm tím, thoáng nụ cười
lặng lẽ mẹ thăng đúng giờ sửu        (1976)
 
Vẫn hay không vắng thiếu chia xa
nhưng đáy tim con quá xót xa
lường trước vẫn trong lòng vật vã
bao nhiêu triết thuyết chịu thua ta
 
Chỉ còn nước mắt hôn môi Mẹ
vuốt mắt, vạch đường ngôi tóc bạc.
_ Thưa Mẹ, con chưa kịp nói lời
thương yêu nhất mẹ của con ơi!
 
Làm giỗ Mẹ, mùng mười Tết mỗi xuân
sau bát nhang, nụ cười mẹ ẩn tiềm bao nghị lực
tám tám thu, không lúc nào mẹ buông sức chịu yên
luôn bươn chải, keo này keo khác sắp liền liền
 
Gương Mẹ sáng hơn vằng vặc ánh trăng
trăng không ngừng thao thức, cả khi lên lúc lặn
trăng mãi trăng. Dù tát nước dòng Lam
(nhưng tát mấy cho vừa) không thể cạn
nỗi đau đời Mẹ.
 
Trăng hồn Mẹ
nay nương gió núi về
đụng phải lề cao ốc phố phường      
xưa thường dục cháu con: “đi dạo kịp xuân sang”
nay con cháu tề tựu mùng mười giêng giỗ Mẹ.
Người tìm thuyết Dung Thông
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Huy Dung nguyen

*

.    SÀI  GÒN  SÔNG  ƠI


Quanh năm mua sắm thật tưng bừng
chuyển động thiên nhiên chẳng nghỉ ngưng
lá rụng Sài Gòn đâu vàng võ
mà người đa cảm lệ rưng rưng…

Về quê mừng bao nhiêu
ơn Tạo hóa cưng chiều
tặng hồn đầy thi hứng
chung thủy những tình yêu

Sóng thời gian lừng lững
đổ trong mắt mây trôi
chim đàn bay lững thững?
thiên di trở về rồi!

Giữa Sài Gòn đô hội
tìm xưa một áo dài
người ơi đừng buồn tủi
nhớ thương không hề phai

Mắt xưa hớp hồn ai?
nay buồn mờ võng mạc
chờ gì “bất tái lai” ?
khía chân chim đuôi mắt
hằn da mặt đường cày!

Sông Sài Gòn đêm nay
thân uốn sáng vành đai
càng thướt tha, thân mật
Viễn Đông ngọc đẹp thay!

Sóng Sài Gòn đã vỗ
bờ Sông Nhị, dòng Hương
“máu đào” tình gắn bó
chỉ thực bụng yêu thương.
Người tìm thuyết Dung Thông
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Huy Dung nguyen

*

GIÓ  XUÂN  HÈ,  gió  THU  ĐÔNG
               Nhìn từ ô cửa không trung
          Trần gian gió đổi, ai từng trầm tư (hd)


Bay cao tít, rất xa
từ cửa sổ phi cơ
trầm tư về viễn xứ
Trên: xanh thẳm, dưới: mây trắng thướt tha
đâu có tuổi, chuyển vần vô tư lự…

Dưới cả mây, tít tắp cứ tầng tầng
tí ti, kìa: chính cõi trần yêu quý
mong manh thế , mà huênh hoang, đố kỵ !

Tuổi trẻ đời ta dưới đó –
GIÓ XUÂN HÈ, sớm nhạt nhoà
chưa kịp hình dung rõ nó
thì nó đã lùi rất xa ...
hệt còi tàu vút ngái-ngủ-sân-ga

Hãy gượm, ơi làn gió trẻ
lẽ nào bỏ nhau như thế?
để ai trơ trọi thật sao?
sao tiếc một ánh mắt chào
mặc ai trước GIÓ ào ào THU ĐÔNG.
Người tìm thuyết Dung Thông
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Huy Dung nguyen

*

Canh giấc ngủ

  
Ôi tấm tình sâu lắng toát lên
từ gương trăng thật hiền
vẻ tiên nga xanh nghiêng giấc ngủ
điểm xuyết lúm đồng tiền.
Nhịp đều, hết âm tạp tiếng tim
rì rào hơi thở êm
tinh khiết.

Từ chân em biết dấu chân anh
ta cùng nhau in tiếp dấu chân
trên cát nơi tiên cảnh
dấu đêm thơ, biển ghen sóng sánh

từ kiên nhẫn - dằn lòng nén lệ trào
từ gương hoa tươi rói - nguyên tiêu nguyệt
mặt trăng yêu soi khắp triền sông Việt
bóng êm trôi không kẹt bến sông nào
                                                                      
Chúc tâm em như đêm quang đãng
trên sân thượng trống tường
gió thổi tự do, đưa quên vào hận
đưa nhớ vào thương
vào buồn đưa trọn luồng khuây khỏa.

Chúc phút này em tỏa mộng bình an
anh canh giấc ngủ
sá gì bao ngưỡng mộ nhì nhằng

Có thể nào chăng
chợt thức giấc, em nhìn căn phòng tối:
“Anh! anh đi rồi?
hay chưa hề có anh tôi!”
sảng mê lời bối rối

Chớ, nghe em!
em hãy xóa lời buồn ác mộng.
ta đã trải quá nhiều vô vọng
thêm chi buồn, một giọt - tràn tim
                     *
Khi thức dậy, cửa son nhìn rạng đông:
đêm trên sông thôi phủ mặt Sài Gòn
ngực em nhường ngày mọc đầu kênh Tẻ
Em khỏe hẳn? mơn man, chân bước khẽ

Rày anh sẽ
còn canh giấc ngủ Em.
Người tìm thuyết Dung Thông
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Huy Dung nguyen

*

    NHỮNG KHÚC QUANH

     MỘT CUỘC TÌNH


Đỏ một Ráng đầu đời đẹp quá
mặt trăng ngân thuở đã xa rồi.
Chiếc đơn mờ cả đất trời
cao xanh có thấu bời bời cõi mơ ?
*                         
Đèn phố cũng khi mờ khi tỏ
riêng lòng ai lửa nhớ luôn hồng
Tình câm nín, lửa sém lòng
yêu như sấm sét, nhớ nhung lặng thầm.
*                         
Duyên kỳ ngộ tổng tầm tâm tuệ
trọn đời người, chẳng dễ đền ơn
Xuất thần, vực mắt - càn khôn
cuốn tim rơi tuột khê sơn vực trời!
*                        
Dạt dào thế nửa đời chung sống
bể ái sao trông trống chửa đầy ?!
Lửa dung thông thiếu từng ngày
dễ đâu khai ngộ bề dày tâm linh.
*                         
Niềm tâm sự chớm tình tâm đắc
một thoáng thiền trong vắt chân như
Dung thông tỉnh thức tựa thơ
bên nhau vũ trụ giao hoà phiêu diêu
*                         
Bỗng đa đoan thu chiều bão tố
đánh tả tơi sét nổ thiên uy
Cận kề đâu để biệt ly
cớ sao đã vội cắt chia hỡi trời ?
*                         
Kìa thuyền anh về xuôi rong ruổi
bỏ lại tim - một nửa trên đèo
đèo cao vắt vẻo cheo leo
bóng anh đã khuất nhìn theo lệ nhòe
*                         
Trăng suông loãng đầu hè gió thổi
cảnh cô đơn tức tưởi đôi dòng
Lưu ly thuyền nát mỏi mòn
bạc màu buồm rách, mãi còn
thương nhau.
Người tìm thuyết Dung Thông
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Huy Dung nguyen

*

    NIỀM  VUI  NHO  NHỎ


Thấm thoắt cùng khung quỹ ngày đêm
đời tình ái dẫu nghìn nguy khốn
không hoảng hồn, tâm ổn dạ yên
thiền hơi thở, nói năng từ tốn.

Tội thay sống tình yêu đánh mất
vắng nguồn vui, dằn vặt thở than
tìm ngọc nát khô cằn nắng gắt
hồn lang thang sa mạc, héo tàn

thương ông từ lừ đừ vào miếu
tội thủ thư thư viện mốc meo
sao không lật vạn pho huyền diệu
cố tìm pho Ký-ức-tình-yêu:

vạn đôi lứa bao nhiêu năm trước
yêu thủy chung cùng vượt sóng dồi
không cuốn sạch mà mài sáng ngọc –
hạt niềm vui nho nhỏ cả đời người.
Người tìm thuyết Dung Thông
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Huy Dung nguyen

*


 MỘT CHÂN DUNG TÌNH YÊU



Bất ngờ hơn chớp bể mưa nguồn

lòng bỗng dưng day dứt

chợt vui chợt buồn

trộn cười vào khóc

*

nghe mơ màng gió tóc phiêu diêu

ngồi câm lặng, đăm chiêu pho tượng

dậy hương mơ tưởng

cháy bỏng môi màu

*

khoét mãi tim đau

đào sâu khát vọng

cơ sự nào thòng lọng chung nhau

*

vì đâu run rẩy xốn xao

vì đâu cát nhào vào sóng

vì đâu sóng trốn bờ cao

*

vì đâu thân đằm bể mát

vì đâu sướng lạnh rùng mình

vì đâu môi hôn ngợp cát

lãng mạn câu ân ái trữ tình

*

giữa tỉnh say bỗng nhòa cay mắt

đến nông nỗi quên đường lạc bước

(dù lạc đường, không lạc lõng tim)

Nhưng trong yêu - thoáng thở dài nao ruột.
Người tìm thuyết Dung Thông
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Huy Dung nguyen

*

      THƠ  CẦN  TẦM  SÂU


Hoa niên hồng - xuân đời vừa rạng               
chưa hình dung - mờ, sáng, méo, tròn             
nó qua, rồi lướt đi luôn
chỉ thơ mới thấu nguồn cơn phận người        

Mỏng manh thế sao đời ganh tỵ?
‘được’ và ‘thua’, địa vị - phù vân!
khóc cười dở, nợ đồng lần.
Kê vàng tỉnh mộng, thơ cần tầm sâu.
 
Thơ vần điệu,… biến mau cả đám
chỉ ý, thần – lõi sáng kim cương
tinh thần, trải nghiệm, yêu thương
cốt sao làm chỗ tựa nương cho đời

Thơ vì người, rọi ngời nhân ái
cho thu đông hết ngại cô đơn
Biệt ly - đi, dẫu đi luôn
chẳng chào, không hẹn, mà hồn thảnh thơi.

Thơ kết nối, rạch ròi rèn luyện
xoá u buồn, thông chuyển chữ nhân
tâm hồn kết mỹ thiện chân
muôn sinh linh hưởng thêm phần thanh tao

Thay quan hà lời chào bến đợi
“thuyết Dung thông” ngời ngợi sách thơ
sách dâng kính gửi muôn nhà
hôm nay, mai hậu, ban thờ tổ tiên.
Người tìm thuyết Dung Thông
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [4] [5] [6] [7] [8] [9] [10] ... ›Trang sau »Trang cuối