Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [3] [4] [5] [6] [7] [8] [9] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Huy Dung nguyen

*

TIÊN  DUNG - CHỬ  ĐỒNG  TỬ
            
       
Thuyền rồng về theo nắng
sông ngủ mơ, vắng lặng
sóng đỡ gót nàng lên
điểm xuyết sen vàng Bãi Tự Nhiên    
bước thần tiên gõ nhịp đồng hồ cổ
tim trai đập vỡ tung nhạc cụ điên

Nước nàng dội, Chử Đồng Tử dần lộ
dụi cát đỏ
mắt bừng thấy Tiên Dung
tim Chử run
nhìn Tình ái nữ thần
lỡ đụng tay, tai đã đỏ rần

Đánh liều ngắm
môi hồng thắm cười hiền  
mắt Tiên nga biết nói.
Hết run, tim kết nối
hôn khẽ lúm đồng tiền
còn hiểu tình thôi thúc

Mở toang ngực
mịn thơm hương mát
nồng nàn hơi thở cát thì thào
hút nắng vào thăm thẳm phế bào
ngà ngọc khỏa thân trong gió hát

Kén tằm dìm thèm khát
bao năm sâu tận đáy
nay trên lưng Tiên Dung
đôi tay Chử rưng rưng
nâng sóng thần bùng dậy

Hớp hồn dòng chảy trần gian
tay hỗn mang
nâng niu bầu ráng đỏ.
Chử Đồng Tử Tiên Dung
quên phận mình
đang tái sinh nhau đó

trao lửa trời tinh khôi
cho tục phàm nhân thế
đằm tâm hồn thân thể
ngập hạnh phúc sinh sôi
sạch sành sanh ngưng trệ
đã xa rồi…

Ngàn ngàn năm, mai đời
Bạn lại có Tiên Dung
gió tóc lơi buông
che da mát mịn

Bạn mê hồn
tột đỉnh
ngờ ngợ lạ lùng:
Bãi Tự Nhiên tiền định?
duyên thần tiên bềnh bồng
Người tìm thuyết Dung Thông
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Huy Dung nguyen

*

VỀ LẠI ĐĂM B’RI, Đ’RAY SÁP


Xe bon trong mây? mây đưa xe
ai khơi ký ức? tự tràn trề
Cao nguyên trở lại, tìm mây trắng
tìm cảnh xưa thanh thản tứ bề

Tây Nguyên thân thương! ta đã về!
Qua B’lao
         Vào chào thăm
                       ĐĂM B’RI
Thời gian đi
nhịp rầm rì
thác đổ

Nghe muôn thuở
cuốn vào thơ
sâu lắng

Tự bao giờ
Thác Chờ
thăm thẳm
như hai ta
tình sâu nghĩa nặng?

Tự bao đời
dáng nước rơi yêu thế
như thân em diễm lệ
tuyệt vời ?
                             *    
    Cớ sao sắp trọn đời người
mắt nay mới thực trông vời cảnh tiên?
   đâu ngờ một thoáng thiên nhiên
lòng thơ lai láng tâm thiền vương vương.

                         ***

Dòng Srêpok mù sương
Thác Khói phơ phơ bạc
đỉnh uy nghi Đ’RAY SÁP
vẫn nhuần tưới mười phương

Ngàn năm Đ’ray Sáp thơ
tim yêu thương rạo rực
cuồn cuộn tình nao nức
không thổn thức dương tà
trầm tư ôn lại chuyện xưa xa.
Người tìm thuyết Dung Thông
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Huy Dung nguyen

*

TƯỞNG  TƯỢNG  LỚN  DẦN


Đồng ấu, mơ cùng cổ tích bay
đèn thần đem đổi môi công chúa
tiếng đàn trăng đổi mắt màu mây
xiêm áo cỏ may úa găm đầy
                         
thèm đuổi gió lào bằng đợt rét
bằng hang đá - lạnh mét chân tay
bằng dòng mát rợi, bơi thành sóng
bằng cánh bèo trôi nương bóng tháng ngày
 
Dần lớn, mệt nhừ chiều bảng lảng
vẫn tiếc bóng ai thoáng cuối đường
soi gương:
nhem nhuốc còn từng mảng
hà hơi lau sạch vết gương buồn
 
Lớn nữa, mơ màng hồn tưởng tượng
tấm thân ngà ngọc uống trăng loang
gió tung tà áo hoang sơ ướt
được dịp chở che vượt bão dông

Chạng vạng, nghe hoa vườn phảng phất
mơn man nhòa âm sắc làn hương
chuông khuya lắng đọng sương trăng rọi
thao thức Sao Kim dõi bước tiên
 
Lớn hẳn, đến thăm em dẫu nắng
nóng hơn hoang mạc trắng khô rang
bởi trong tim mượt xuân rười rượi
tưởng tượng mà môi đã xốn xang ?
Người tìm thuyết Dung Thông
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Huy Dung nguyen

*

     ĐƯỜNG  VỀ  CỘI
           Xa quê như hẫng nửa con người (HD)

Chim gì lòng nặng cố hương?
mỗi xa mỗi nhớ khóc thương vắn dài
Tới đây muôn nẻo dặm ngoài
dù tươi bát ngát – đất đai xứ người.
*
Đêm đêm nghe vọng khôn nguôi
lời ru lục bát mặn mòi quê xa
cây cao, tổ ấm hiền hoà
nơi xưa riu ríu: “chớ mà quên nhau”…
Chim kêu, người cũng lây sầu
tình chim di trú vương màu hồn ta
*
Mấy mươi đông lẻ vắng nhà
mùa chim về xứ - tuyết hoa đầy trời
càng thêm “hẫng nửa con người”
ước cùng ‘di trú’ phương trời tung bay.
*
Nắng hè rực rỡ mới đây
'đông đời' vội đến tuyết rây mái đầu
mỗi đông, mỗi nhớ, mỗi sầu
hồn quê đất khách giữ mầu thanh tao
*  
Vẹn nguyên kỷ niệm thương sao
nghẹn ngào hò hẹn: lẽ nào chóng quên
Nhớ sông biêng bíếc lành hiền –
dòng‘trườnggiang’ chốn thiêng liêng cội nguồn!  
***  
Mùa hoa tuyết, chọn hồi hương
Xóm làng luống những yêu thương đón mời
Tái hồi bỏng buốt tình người
Chặt vòng ôm vẫn chơi vơi tâm hồn
*  
Sông ôm trời thẳm non bồng  
chảy xuôi vui thú hoàng hôn đông đời
Đây rồi phỉ chí bên trời
lá xanh bên cội, tiếp lời nước non
*  
Đi tìm chân lý trăm vòng
địa cầu. Bỗng gặp khuyên son tròn vành
ở ngay tâm điểm tim mình!
Dập đầu lạy tạ anh linh Lạc Hồng.
Người tìm thuyết Dung Thông
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Huy Dung nguyen

*

      LẶNG  IM  NHƯ  SÉT
        (Mặc như lôi – chữ nhà Phật)

Mải mê những việc trời ơi
mắt nay mới thực trông vời dáng tiên
duyên trời một thoáng thuyền quyên
lòng riêng khắc khoải, trọn niềm yêu thương

Nhưng sao im phút lên đường?
cả khi sét nổ bốn buồng tim tôi!
bình minh bặt tiếng chim trời
mặc hồn thét khản, tơi bời ruột gan

Từ đây xa cách ngút ngàn
một lòng chung thủy muôn vàn niềm tin
giấc mơ rười rượi… im lìm
nhớ thương ngùn ngụt, lời tim thì thầm

Sóng sôi, lòng biển rì rầm
bên tai sét nổ, định thần lặng yên.
khi mờ, khi tỏ ngọn đèn
riêng ai lửa nhớ trong tim luôn hồng

Đêm mơ ngày nhớ cháy lòng
nhớ người, nhớ nết, nhớ dòng dư âm
yêu thương càng đậm, càng trầm
Yêu như sấm sét, tình thầm ngàn năm.
Người tìm thuyết Dung Thông
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Huy Dung nguyen

*

         CHÂN  NHƯ


Đẹp ngây ngất, đến tần ngần
Đẹp buông tiếng sét vườn xuân ái tình
Thiên thần ngơ ngẩn nét xinh
Đem mây về ghép dáng hình em tôi
Đồng tiền má lúm, mây trôi
Cười tươi ánh mắt, đôi môi thật lành
*
Mây kia bỗng bỏ trời xanh
Rào rào lệ buốt không đành lòng ai
Giọt lên mi mắt, tóc, tai
Giọt lên thân mỏng, đôi vai trắng ngần
Giọt nào buốt trúng vào tâm
Cho em bừng tỉnh ôm chầm lấy nhau.
*
Gió mưa mù mịt qua mau
Riêng yêu còn mãi, chút sầu còn vin
Đã yêu, yêu trọn niềm tin
Duyên trời hương lửa dẫu tim sém thầm.
*
Chợt hồn rười rượi lặng câm
Bèn quan tâm gạn, ân cần sẻ san
Thương nhau thảng thốt, xốn xang
Lời yêu thánh thót, ngỡ ngàng thinh không.
*
Xuất thần mắt toả càn khôn
Đôi tim cuốn tận khê sơn cuối trời
Sương khuya nhuần đẫm ngời ngời
Mắt chìm trong mắt không lời, ngập trăng.
*
Nỗi niềm chia sớt lâng lâng
Ngọn nguồn bỗng chớm bén tầng sầu tư
Thiền trong mắt, thoáng chân như.
Người tìm thuyết Dung Thông
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Huy Dung nguyen

*

LÀ  THẾ  BIỆT  LY
(lục bát)


Tình yêu, đẹp nhất khi nào?

Khi tình đã lửa in vào mắt nhau

Lửa yêu thương - đáy hồn sâu.

*

Bỗng dưng tin dữ, tình đầu còn chi

Cận kề đâu để biệt ly

Cớ sao đã vội cắt chia? hỡi trời!

*

Mưa rơi, rơi mãi tiễn người

Người đi ướt áo, rét rồi có run?

Ngờ đâu lần tiễn… sau cùng!

*

Phút giây bái biệt dạ còn phân vân.

Đường về buồn tủi bâng khuâng

Nhớ thương hết mực, tâm thân rã rời.

*

Từ mưa tiễn biệt rơi, rơi

Hằng năm tháng ấy gió trời se se

thổi trăng suông loãng đầu hè.

Biệt ly là thế, tái tê cõi lòng.
Người tìm thuyết Dung Thông
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Huy Dung nguyen

*

.               TRÁCH


Trót yêu anh quá mất rồi
Dung nham khát vọng sục sôi còn gì
Nhủ lòng nhàn nhã ích chi
Một trời thương nhớ, đứng đi bần thần

Hiểu anh nghĩa nặng tình thâm
Pha lê - nung cát trăm phần khiết tinh
Nhưng sao anh vẫn quá lành
Rụt rè, kín đáo dỗ dành bằng thơ

Ngày xưa tận đỉnh mây mờ
Anh về tắm mát “mắt hồ” hằng đêm
Bơi trong mắt ướt tình em
Ngất ngây vùng vẫy, dịu êm gọi mời

Mà nay gang tấc kề nơi
Láng giềng chịu cảnh “mặt trời mặt trăng”
Ước gì mai hội hoa đăng
Gặp dù không nói bớt ngăn cách lòng

Hồn em nhờ mắt dung thông
Cho vơi thương nhớ chờ mong tháng ngày
Quý anh một tấm tình say
Trách anh nhút nhát đôi tay hững hờ.
Người tìm thuyết Dung Thông
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Huy Dung nguyen

*

.      CHƠI  VƠI  TÁI  NGỘ


Tủi mừng tái ngộ quên giờ
chơi vơi mộng mị tràn thơ ngày nào
tinh khôi thi tứ dâng trào
chơi vơi trời biển trăng sao thì thầm.
*  
Chơi vơi tóc thuở hương trầm                 
trăng khuya lau lách vẫn đằm hương thơ
suối tiên róc rách nguyên sơ  
chơi vơi kỷ niệm xưa bờ sinh sôi.
*
Chơi vơi đêm, dạ bồi hồi
sắp giờ ly biệt kim rơi lệ sầu
kim giây tí tách nỗi đau
hỏi ngày tái ngộ? _  Kiếp sau họa là!
*
Chơi vơi ngàn dặm cách xa
trốn đau ai mách dùm ta chốn nào
làm sao nên nỗi, làm sao?
đặt bày tái ngộ thêm sầu cô miên!
*
Người trong kính, kẻ ngoài hiên
thấy nhau mà đã cách biên xa vời
máy bay, kìa cất cánh rồi
chơi vơi tình cắt ruột tôi còn gì!
*
Trốn hình vào bóng ích chi
đeo phiền dầu đứng dầu đi thẫn thờ
bỏ quên đâu mất hồn ngơ
chơi vơi tiềm thức dõi hờ theo nhau!
Người tìm thuyết Dung Thông
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Huy Dung nguyen

*

ĐANG RÉT XA NHÀ, ÁC MỘNG NÓNG


Ác mộng trưa nay: nắng gớm ghê
tấm thân rời rã lết lê thê
Nóng toan long mảnh tim và não!
trần thế chưa xa, chết cận kề?
 
Mỗi mảnh từng qua lò luyện thép
dễ gì mềm chảy đến u mê
Xưa muôn trùng lửa còn vươn đẹp
nay nắng gầm gào đã thấm chi.

Gió Lào mơn trớn lì lợm dính
bỗng bão tuyết rơi! Tỉnh giấc mê:
xa xứ đang ba bề rét dữ
dồn vào ác mộng nóng ê chề.
Người tìm thuyết Dung Thông
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [3] [4] [5] [6] [7] [8] [9] ... ›Trang sau »Trang cuối