Đáng thương cho con từ năm lên ba đã mồ côi mẹ Trong lòng kính nhớ nhưng sáng nay con còn ở chốn quê người Đường xa đau lòng không được rót ba chén rượu cúng mẹ Bên cửa sổ căn nhà khóc thầm tàn một nén nhang Mây xòa xuống sát đầu ngựa, nhà ta ở phương nào? Lệ rơi ướt vạt áo kẻ đường xa, tình cảnh buồn thương bội phần Ngâm hết bài thơ “Lục nga” tâm hồn như rơi vào giấc mộng Phải chăng trung với vua cũng là cách làm cho cha mẹ được vẻ vang?
Lên ba mất mẹ thật là buồn Đất khách sáng nay tỏ nỗi lòng Thương mẹ muốn hầu ba chén rượu Nhớ nhà xin thắp một tuần nhang Mây nhòa đầu ngựa quê xa vắng Lệ ướt dặm trường cảnh nhớ thương Ngâm hết “Lục nga” hồn tưởng mộng Trung quân cha mẹ được vinh quang
Thương mình mất mẹ thuở lên ba Đền hiếu, mai này lại ở xa Đất khách đau lòng không rượu tế Cửa lều ứa lệ nén hương nhoà Mây vờn đầu ngựa nhà đâu tá? Mắt khóc buồn thương, áo đẫm tà Hát "Lục nga" xong hồn nhập mộng Lấy trung làm hiếu phải chăng là...?
Thương con ba tuổi mồ côi Hôm nay giỗ mẹ con nơi đất người Không ba chén rượu rót mời Tuần hương vứa tăt còn rơi giọt thầm Mây xoà đầu ngựa sương dầm Lệ tuôn vạt áo ướt đầm, đường xa Mấy vần ngâm trọn Lục nga Lòng như về được quê nhà sớm hôm Chữ trung này cố làm tròn Cũng là chữ hiếu đạo con phụng thờ
66.ĐỀ NAM NHẠC HÀNH SƠN (Dực và Chẩn là tên sao, chỉ vùng trời nước ta ở về phương nam)
Tam thập dư tuyền thất thập phong Phong liên Dực Chẩn ý trường không Yên hoành phi bộc khâm Hồi Nhạn Vân quyện hương đằng ngột Chúc Dung Ngu hậu tích lưu thiên thụ nguyệt Lân tàn tình đối bán khê phong Thúy gian khước ái nam chi điểu Hiến hoản kiều nghênh cố quốc ông
Hơn ba mươi suối, bảy mươi ngọn núi cao Núi liền núi chạy dài về khoảnh trời phương nam Làn khói mỏng bay ngang dòng thác dựng trên núi Hồi Nhạn Mây cuộn như dây thừng trên đỉnh Chúc Dung Dấu tích của vua Thuấn còn lưu lại dưới ánh trăng soi trên ngàn cây Một mảnh trời sáng rớt lười biếng trông xuống nửa dòng khe lộng gió Giữa ngàn xanh chợt yêu nhớ chim Việt đậu cành nam Dịu dàng luyến tiếc chào đón các ông già ở nước cũ
Non hơn bảy chục suối ba mươi Dực Chẩn trời xa núi chạy dài Hồi Nhạn khói bay ngang thác đổ Chúc Dung mây cuộn tựa thừng bay Mảnh trời lộng gió khe dòng chảy Tích Thuấn lưu danh ánh sáng soi Chim Việt cành nam sao bỗng nhớ Lão ông cố quốc, đón chào người
Tùng cù mai sấu cộng bồi hồi Đại trượng ngô đồ chí khí giai Thi hậu sổ chi tâm sự bạch Nguyệt trung thiên lý cố nhân lai Tàng danh nhàn dật quân chân triết Phù thế tiêu lao ngã bất tài Ký cấu vi quang hà đẳng lạc Dương quang biệt hậu đảo ngâm hoài
Loanh quanh cũng chỉ những tùng béo trúc gầy Tự đề cao cho là mình cũng có chí khí như “bọn ta” Sau khi làm thơ cạn vài chén rượu rồi bộc bạch tâm sự Như dưới ánh trăng có bạn xa ngàn dặm đến thăm Ẩn danh làm người nhàn dật ông là kẻ chân triết Vất vả trong cuộc đời chìm nổi tôi đành chịu bất tài Đã gặp nhau là may mắn rồi lại còn vui như thế nữa Sau khi chia tay vẫn ghi nhớ ngẫm ngợi trong lòng