Trang trong tổng số 83 trang (827 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [32] [33] [34] [35] [36] [37] [38] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

htcmb

https://scontent.fdad3-1.fna.fbcdn.net/v/t1.0-9/21149991_958170894321749_4506329853789771140_n.jpg?oh=6ff76290b5031c0074ce129bf1e0eba2&oe=5A211B4E

VÓ CÂU RONG RUỔI…

Ngày rong ruổi vó ngựa đâu ngưng nghỉ
bao phố phường thôn xóm bước tôi qua
những khuôn mặt những nụ cười cuộc sống
những thân thương như ừ nhỉ…quê nhà

Lên đài Phật đứng dừng đảnh lể
nhìn về Bằng Lãng dạ phân vân
Ghé thăm Linh Mụ ngày thưa nắng
Bằng Lãng yên ba nước đục ngầu

Hương Giang dòng nước ngày trong vắt
bao người ngơ ngẩn đứng bên sông
Ta yêu dữ dội dòng sông cuộn
chở nặng phù sa nước đỏ hồng

Dã Viên Bằng Lãng bao nhiêu thước
mênh mông sóng cuộn nước ngày mưa
Ở ngã ba Sình thuyền neo bến
ước ngược dòng Hương…mấy cho vừa…!


lnp
lnp
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

htcmb

http://www.nxbkimdong.com.vn/components/com_jshopping/files/img_products/full_70af087b29a88f559f98519ce34acc4a.jpg

NGÀY 8 THÁNG 7 SAU THẤT TỊCH…

Tháng bảy trời mưa…mưa như trút
cười nàng Chức Nữ…buổi hồi xuân
Hôm qua thoả nguyện cùng Ngưu lão(Chàng Ngưu)
sao nay nước mắt đã đầm đầm…

Nàng ơi đừng giận bà Thiên Hậu(Mẹ Chức Nữ)
khẩn cấp ta nhờ chút việc đây
Qua mượn Hằng Nga cây thuốc quý
xuống cứu nhân gian khỏi nạn này

Vốn dĩ trần gian nhiều đau khổ
nhưng người đùm bọc đỡ đần nhau
Thế rồi chẳng biết vì sao nữa
đầu độc hại nhau khiến thảm sầu…

Cứ bảo ả Hằng vì gấp việc
hoàn cây thuốc quý trả nhân gian
Công nàng ta tấu lên Thiên Hậu
cho gặp Ngưu lang được thả dàn…

Lão Ngưu chắc chắn vì thương vợ
bờ Ngân (hà) còn ngóng đã rời đâu
Qua sông nàng cố đưa cây thuốc
lão xuống nhân gian lập công đầu…!


lnp
(Chàng Ngưu xưa giờ chắc cũng đã thành lão Ngưu rồi…)
lnp
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

htcmb

https://4.bp.blogspot.com/-xcjSW34nQBw/UWkTcNtM8YI/AAAAAAAAY0c/SsMlohUUq1c/s640/20867314_images1854263_4.jpg

CHIỀU THU KHÔNG

Mây mù và gió lạnh
thoáng rùng mình năm tháng đổi thay mau
hiu hiu gió lạnh hiu hiu dạ
lãng đãng sương dăng khách dãi dầu
Mây đầu non
gió ngoài cồn
nửa thân trần thế nửa hồn phiêu diêu
mây ban chiều
gió ban chiều
ngôi sao nào đợi ban chiều ngày xưa
sương ngu ngơ
ý ngu ngơ
gần xa lãng đãng xếp vừa chữ không…!


lnp
lnp
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

htcmb

https://giacngo.vn/userimages/1/2009/01/28/vaocho-1.gif

THỎNG TAY…

Thời đại gì đâu không biết nữa
toàn là đen đủi với linh tinh
trong nhà ngàn tỉ bao nhiêu đứa
ngoài xóm thêm vô Trịnh Vĩnh Bình

Không nghe súng nổ không gươm giáo
không trời khói lửa chẳng bom rơi
Chỉ nghe gió lạnh lùa áo rách
ngơ ngẩn thằng dân mặt rối bời

Cũng rục tùng xoè khoe khắp chốn
hoan hỉ như vừa ngộ thần tiên
Tiền dân bạc nước khoa thi tuyển
rồi biếu cho tây mãi nhãn tiền

Hữu thời tứ xứ quần anh hội
thất thời cáo cú đứng vây quanh
“miệng lằn lưỡi mối”…nghe càng nản
Bỏ quách dầu cho dạ chẳng đành…!


lnp
lnp
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

htcmb

https://cafebiz.cafebizcdn.vn/thumb_w/640/2017/photo-0-1485247939164.jpg

NGHĨ GÌ Ư…FACEBOOK

Viết…không phải là điều mà tôi thật sự ưa thích, phải nói thẳng như vậy, như trẻ con nó chỉ là sự hiếu kỳ, nhưng hiếu kỳ chỉ thoáng qua so với cuộc đời mà đây nó ngang nhiên chiếm luôn cả một thời kỳ (cũng so cuộc đời) vậy thực chất nó là cái quái gì. Nghĩ đi nghĩ lại với tôi nó vẫn là sự hiếu kỳ nhưng như trong bệnh học người ta đặt tên cho thứ bệnh lặp đi lặp lại đó là bệnh mãn tính, sự viết của tôi nên có tên là sự hiếu kỳ mãn tính, chắc vậy. Bạn biết rồi đấy với các loại mãn tính thì bệnh càng ngày càng nặng lên nếu không được chữa trị hợp lý, cái sự của tôi cũng vậy, trước màn hình mở rộng, bàn phím chờ những ngón tay tôi…không viết được thì cáu tiết vô cùng. Đó là khoảng thời gian vô cùng đáng sợ với ai cần cái thằng tôi…nói rồi đấy, tôi cáu giận, đôi khi nỗi khùng…và tôi từ một thằng vui vẻ hài hước biến thành kẻ vô tình, lạnh nóng thất thường lắm lắm. Người thân, những người tôi yêu thương nhất và chắc chắn họ cũng yêu thương tôi vô cùng vô tận cũng bảo rằng tôi bây giờ khó tính, nghiện mạng…đến mức nghiện thì không mãn tính thì là cái gì nữa đây.
Cảm ơn thời đại công nghệ đã giúp cái sự viết của tôi và chúng ta trở nên dễ dàng hơn, lợi hại hơn và nhanh nhẹn hơn, nếu cứ viết bằng bút có lẽ trình độ của tôi chỉ ngang trình độ làm thơ bằng mực tím viết những bức thơ tình vậy thôi…Ngày mười tám tuổi, bức thư tình đầu tiên tôi viết cho em với bốn câu thơ bảy chữ, đôi khi có xem lại nhưng chẳng bao giờ nhớ được thơ mình, chỉ nghĩ mười tám tuổi sao mình dùng phép tu từ cao siêu vậy nhỉ, chỉ ba bức thư từ rừng xanh mà em đã xiêu lòng chờ đợi…Lại nói về cái sự viết, trong sự chậm tiến này có lỗi tại em, ngày đó nếu em lâu đồng ý…trằn trọc canh thâu, trằn trọc thơ tình tán tỉnh cái sự viết này chắc chắn sẽ cao hơn…nói thế thôi có gì mà trách, nhưng lỗi này vẫn trăm sự tại em, đến tận bây giờ mới mãn tính, nếu không mãn tính thực lâu rồi.
Vâng, viết, viết viết…viết vì sao vậy chứ, chẳng có gì mới mẻ, chẳng có tý hay ho gì mà viết thì cứ viết thế thôi. Như ly rượu bọn đàn ông chúng tôi, vui cũng uống mà buồn càng uống, uống chẳng vì vui vì buồn gì đâu, uống chỉ để biết mình còn tồn tại thế thôi…nhưng qua ly rượu biết vui buồn tôi đấy. Viết viết viết thì cũng âu là vậy, vui và buồn qua trang viết phải vậy chăng, có áng mây chiều, có làn thu thắm có sông có núi có ngày qua ngày và đôi chút ngụ hồn tôi. Viết chỉ đơn thuần là viết, vâng đang buồn tôi chỉ biết viết viết thôi…
Vâng cảm giác của tôi như từ muôn mảnh ghép, muôn mảnh đời lẫn lộn có cả tôi, cái cảm giác của cuối mùa thu chín, của ngọn kim phong đùa lá vàng rơi tơi tả dưới chân đi. Của ký ức những ngày thơ xa lắm, của sắc làng cùng ngày nắng ngày mưa, của nương ngô bãi mía cánh đồng xanh dờn dợn tận chân trời. Đường làng nhỏ chân trâu đi đủng đỉnh, nắng chập chờn ao vắng chú chuồn ngô, sân hợp tác đêm đêm chơi đuổi bắt , đầm Vạc mênh mông thủa lên chín lên mười…Cứ lắt lẻo lúc mờ lúc tỏ, lúc đeo vào trí nhớ đến sắt se, cứ như thể những lần leo tận đầu cây thánh giá lao xuống kênh Vân Tập một thủa nào.
Vâng viết viết, chỉ để hoang tiêu khoảng một tiếng đồng hồ…viết bậy bạ chỉ để bình tâm lại…ta đang buồn chính xác chỉ vậy thôi…!


lnp
lnp
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

htcmb

http://baomoi-photo-3.zadn.vn/w720x480/17/08/22/170/23083856/2_29625.jpg

ĐỐI THOẠI…

Chị tiến
Hỏi hỏi linh tinh cái quần què
em chồng em chiếc biết đâu nghe
thanh bình chị chị em em nhé
tao loạn lơ ngay kẻo bị ghè…

Em chồng
Chị tiến ơi là chị tiến ơi
bao năm riêng ngự một góc trời
biến sai thành đúng em tin chị
hầu toà nên khổ một mình tôi

Quốc dân…
Vô thiên vô pháp dưới gầm trời
ngành y thuốc giả cũng buôn chơi
thiên luân bại hoại người đâu nữa
quỷ đến nhân gian hút máu người…

Trăm triệu gầm lên hỡi đồng bào
xem loài hút máu chạy nơi nao
cho hay báo ứng xưa nay vậy
chưa lệch chưa sai một tý nào…!


lnp
lnp
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

htcmb

http://img.news.zing.vn/img/208/t208444.jpg

BẤT CHỢT ƯU TƯ…

Giá đừng có chuyện này chuyện nọ
đễ ngắm mùa tuyệt đẹp của thi ca
Nắng ơi là nắng lâng lâng thế
lá vàng lớp lớp rủ nhau đi
như những cánh chim trời thiên di
về phương đất…

Thu thật đẹp với ngổn ngang tình chất ngất
lá le te trong ngọn gió phất phơ chiều
rất phiêu bồng cụm mây trắng phiêu diêu
xa muôn trượng da chiều xanh ngăn ngắt

Ngắm mây Trần Lý về ngang ngõ
mà người Trần Lý biết còn ai
Nghe tin giặc phạm miền biên ải
luống hận non sông chỉ thở dài…

Giá đừng có chuyện này chuyện nọ
mùa thu nhẹ nhỏm biết bao nhiêu
Giữa miền tự tại lòng không tĩnh
bất chợt ưu tư dưới nắng chiều…!


lnp
lnp
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

htcmb

http://kenh14cdn.com/thumb_w/600/99ae880d0f/2015/10/23/TMK_8156-96c67.jpg

CHIẾC LÒNG…

Chiếc…
Chiếc chỉ mình ta hay ta biết
chỉ mình ta trằn trọc với riêng ta
có ai đó đôi khi là bất chợt
thỉnh thoảng về qua chia sẽ thôi mà
Ôi tất cả tựa gió qua truông vắng
mưa ngoài sông con cá nhột lưng vui
lá của cả mấy mùa thu chín
rơi ngập đường ai cũng cảm chẳng riêng ta…

Chiếc chẳng phải là đơn chiếc
vì đôi khi còn có kẻ đến mơ hồ
chiếc chỉ bởi nó không là tấm
tấm lòng nghe đằm thắm một tình quê

Chiếc bởi nó cũng không là tấc
tấc lòng nghe có vẻ quá ư nhiều
rất khiêm tốn mà không gì đo được
một tấc lòng ngụ ý…biết bao nhiêu

Lòng chợt nghĩ như cung đèo heo hút
bộ hành xuôi ngược cũng mấy ai
Lá reo mừng khách đường vui lắm
mệt mỏi ù tai khách thở dài…

Chiếc không phải cái gì kia đơn chiếc
chỉ phất phơ như như một dãi lụa đào
Thân ai thì ví cùng ngươi nhỉ(thân em như dãi lụa đào)
chiếc lòng…chẳng phải cũng hay sao…!


lnp
lnp
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

htcmb

http://baovinhphuc.com.vn/thumbnail/550/thlinh.jpg?url=Storage/Images/2017/5/22/thlinh.jpg

CẢM XÚC TRÊN NHỮNG CUNG ĐƯỜNG

Cuộc sống mến yêu…
…xin đừng làm xanh mặt trẻ
Ta bây giờ nói thật…cũng lá lay
kẻ đạo mạo sao bàn tay đầy lông lá
con mắt nhìn u tối mẹo thâm sâu
chí vơ vét…dẫu gian tà cũng mặc
miễn thoả lòng cho hai chữ…phì gia…

Ôi cuộc sống…
…bao điều cần xét lại…
công bộc bây giờ…không hẳn ít học đâu
cũng bằng cấp…cũng quy trình…đủ kiểu
cũng vênh vang danh hiệu đủ sắc màu
chỉ duy nhất…lương tâm không hề có
miễn có tiền…táng tận cũng sao đâu…

Ngồi ngẫm nghĩ…
…ta đánh đu cùng ai vậy
mà chơi vơi mà nguy hiểm chỉ riêng mình
Thân như thể chẳng tựa vào đâu cả
Hồn trung triêng như mộng giữa im lìm…

Mùa thu vậy…khí trời ra bức bối
nắng vàng tươi bát ngát những cung đường
Lúa đang gặt thảm vàng thảm trắng
khói đốt đồng…tay lái chợt vấn vương…

Là cảm xúc trên đường ta chợt nghĩ
cứ bềnh bồng theo nhịp bánh xe quay
làng xanh như ngọc sông như ngọc
thu đẹp…lòng riêng…chút nỗi này…!


lnp
lnp
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

htcmb

https://scontent.fdad3-1.fna.fbcdn.net/v/t31.0-8/21273609_963457430459762_339401784005978936_o.jpg?oh=11f88dd243022704919c5e2c407b3b18&oe=5A575769

VU LAN THẮNG HỘI…

Ngẫm lòng hiếu tình riêng đầy hỗ thẹn
Rốt cuộc một đời báo hiếu được bao lăm
Tháng năm tần tảo riêng tay mẹ
sóc vọng đôi phen viếng mẹ nằm…

Cuộc đời thăm thẳm đôi dòng lệ
chảy xuôi mặn chát một bờ môi
Mẹ ta chăm bẳm ta năm tháng
tung cánh ta bay…mẹ phương trời…

Ngày rằm báo hiếu lên thăm mẹ
thấy mây ngũ sắc phía đầu lăng
tường vân một cụm riêng con hiểu
chắc mẹ vì con chẳng thể lầm…

Mẹ là vị Phật miền trần thế
vì ta một dạ trãi thâm ân
Mẹ đi còn cả trời ân nghĩa
mỗi mỗi Vu Lan lại khóc thầm…!


lnp
lnp
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 83 trang (827 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [32] [33] [34] [35] [36] [37] [38] ... ›Trang sau »Trang cuối