Hoa Xuyên Tuyết đã viết:
Hì, có sao đâu hả chị? Em nghĩ chắc mọi người cũng thú vị khi biết đến Huế qua lời kể của chị.
Thế nhà chị ở Huế có vườn không ạ? Để hôm sau em vào xin chị ít rau sạch ;-). À, em thích hoa bông trang. Ở chỗ khác cũng có, nhưng sao chỉ khi nhìn thấy những chậu hoa này ở trong cung điện ở thành Huế, em mới thấy xúc động thế. Hình như nó làm "vàng son sáng lên" thật đấy. Em nhớ ra hoa cúc rồi, hoa cúc vạn thọ. Cũng chỉ ở Huế em mới thấy nó đẹp. Hồi đó em cần mua hoa mang đi thắp hương cho bác em ở Nghĩa trang liệt sĩ Hương Điền. Dậy sớm đi mua hoa mà không đâu có, chợ Đông Ba chưa mở cửa. Trên đường đi, em ghé vào nhà một người dân xin mua ít hoa trong vườn của họ. Họ hái cho bao nhiêu, không lấy tiền. Hoa cúc vạn thọ ấy. Nhưng vì là để thắp hương nên em vẫn xin gửi tiền. Tuy thế cứ cảm thấy ấm áp mãi suốt chặng đường đi.
Kỷ niệm của em với Huế không chỉ cảm động mà còn có những chuyện buồn cười nữa. Không thể kể hết. Ví dụ một lần vào quán ăn, em xin "ấm chè" sau khi ăn thì họ mang chè Huế đến. Rồi buổi chiều tối vào cà phê vườn ở bên bờ sông Hương ngồi chơi. Có chú phục vụ tre trẻ, nói .. hơi khó nghe nên em chả hiểu có đồ uống gì, mới nhờ mang "menu" ra cho xem. Hì hì, hai phút sau, chú ấy gỡ cả tấm bảng đề giá thức uống treo ở cửa to đùng xuống, cỡ độ 1x1,4m ý chả bé đâu.. khệ nệ mang vào tận bàn cho bọn em. Cười rũ rượi luôn mà cũng cảm kích... :-D
Chị Nguyệt Thu viết:
Nghe HXT kể về chuyến đến thăm Huế thấy vui và cảm động quá! :) Bây giờ thì NT tin chắc là tình cảm của bạn đối với Huế thực sự đậm đà. Đừng cười vì mình "đa nghi" nhé!:D
Người Huế vẫn gọi hoa là " bông", đây là một từ địa phương mà ngày nay, nhiều người Huế lớn tuổi và giới bình dân của Huế vẫn thường dùng, ví như: " Con cắt cho Mạ một ít nhánh bông phượng, vài cái bông chuối với mấy cái bông vạn thọ để Mạ cắm trên bàn thờ, mai rằm rồi, con à!" . " O bán cho tui gói bông lý, thêm cho tui mấy cái bông ngọc lan nớ tề, để tui đơm thêm trên nải chuối cúng!" ...:) Vậy đó, cách gọi các loài hoa của người Huế, của mấy mệ xưa, nay!Kể cho HXT nghe để cùng cười vui tí! :D
Bông Trang, tên khoa học là hoa Mẫu đơn , tên đẹp thế nhưng người Huế lại ít dùng, cứ một hai " Bông Trang" thôi! Nhà NT bây giờ cũng có " bông trang" nhưng không phải là loại " bông trang thuần túy" xưa, nghĩa là dạng đã có lai tạo. Còn cây bông Trang truyền thống ở các nhà vườn Huế thường mọc thành bụi cao cao, có hai loại: một loại Trang màu đỏ và một có màu vàng mơ. Bông Trang mà HXT thấy người ta trồng ở trong Đại Nội là bông Trang màu đỏ, màu hoa đậm đà, bên lầu đài cung điện nguy nga sơn son thếp vàng nên nhuốm ánh kiêu sa. Còn khi ở trong các vườn cây u tịch của nhà dân dã nó lại có vẻ khiêm nhường, kín đáo , NT cảm nhận vậy đó!
Hoa Vạn thọ cũng là một loài hoa người Huế bình dân thích trồng, vì nó vừa rất dễ trồng, lại ít phải chăm sóc. Người Huế vốn vẫn dùng Vạn thọ để cắm vào các bình hoa trên bàn thờ vào các ngày Rằm, 30, mồng 1. Cái sắc vàng tươi tắn và hương thơm của nó làm đẹp cho gian thờ tự , quyện với khói trầm hương, tạo nên một không khí thiêng liêng, ấm cúng, vừa ấm lòng người " khuất mày khuất mặt" vừa hợp với tấm lòng thành kính của người chăm sóc hương hỏa ông bà...Hoa Vạn thọ cũng là loại hoa không " cao giá" , người ta thường bán nó ở dạng hoa cúng, thành từng bó nhỏ, hoa vàng rộm, lá xanh ngăn ngắt. Nhưng chắc chắn chủ vườn hôm đó không chỉ tặng cho HXT vì nó rẻ, không đáng bao nhiêu tiền đâu, cái chính là người ta biết bạn mua hoa để đem dâng cúng ở nghĩa trang liệt sĩ- người Huế vốn rất thành tâm với chuyện cúng bái, tâm linh mà!
HXT được ăn chè cuối bữa ăn là đúng quá rồi! :D Người Huế xưa, sau bữa cơm thường hay "tráng miệng" bằng chè ( cái này, nếu HXT được đến làm khách ở một gia đình Huế gốc và thuộc dạng nề nếp, quý phái thì sẽ được thưởng thức là chuyện chắc, còn nếu không thì đến nhà người Huế ăn giỗ cũng sẽ được thấy cái cung cách phục vụ này! :D). Tuy nhiên, trong trường hợp mà HXT gặp đó là vì người ta nhầm từ " chè" với " trà". Người Huế uống trà và ăn chè, cho nên HXT bằng giọng và cách dùng từ của người Hà Nội đã khiến người phục vụ quán nhầm là vậy đó! Vậy cũng để lại một kỷ niệm vui vui, HXT nhỉ? :)
Cuối cùng: Nhà NT có vườn đấy, HXT ạ. Gia đình của NT trước đây ở trong Thành Nội của Huế ( người ta gọi Thành Nội để chỉ cả khu vực rộng lớn nằm trong vòng thành cổ của Huế, muốn vào khu vực đó bạn phải vào qua các cổng thành xưa như Thượng Tứ, Cửa Đông Ba, cửa An Hòa, cửa Chánh Tây, cửa Hữu, của Nhà Đồ, cửa Sập, cửa Ngăn- tất cả các cửa thành đó cùng hộ thành hào, sông Ngự Hà bao quanh Thành Nội, tách biệt nó với vòng phố xá đô hội bên ngoài), và cả nhà riêng của NT bây giờ cũng đều có vườn khá rộng...Nếu có dịp bạn vào Huế, NT sẽ khoe với bạn ngay! Mình có vườn, nghĩa là cũng có cái hạnh phúc của một không gian thanh bình, yên tĩnh, còn được nghe những âm thanh kỳ thú của thiên nhiên và thêm một điều quan trọng mà HXT đã nói: Rau sạch trong thời ô nhiễm đủ thứ độc hại của hóa chất này!:)
Lại lạm dụng topic thơ một lần nữa, mong được " đại xá" :)
"Xin anh đừng hỏi vì sao
Tên anh em để lẫn vào trong thơ..."