Thơ » Anh » William Shakespeare » Sonnet
Đăng bởi Vanachi vào 21/03/2007 13:23
Why is my verse so barren of new pride,
So far from variation or quick change?
Why with the time do I not glance aside
To new-found methods and to compounds strange?
Why write I still all one, ever the same,
And keep invention in a noted weed,
That every word doth almost tell my name,
Showing their birth and where they did proceed?
O, know, sweet love, I always write of you,
And you and love are still my argument;
So all my best is dressing old words new,
Spending again what is already spent:
For as the sun is daily new and old,
So is my love still telling what is told.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 21/03/2007 13:23
Em nói thơ tôi không hề thay đổi,
Không có nhiều từ ngữ lạ và hay.
Em hỏi sao tôi không tìm cái mới
Trong cách vần thơ, diễn đạt, trình bạy.
Và em bảo một đề tài tôi viết,
Luôn điểm tô cho cái có lâu rồi.
Và có lẽ chỉ một từ đủ biết
Rằng bài thơ đang đọc- chính thơ tôi.
Vâng, có thể. Vì suốt đời tôi chỉ
Viết về em, về một mối tình em,
Và tình cảm và ước mơ suy nghĩ,
Tôi mất rồi, tôi lại sẽ mất thêm.
Như mặt trời qua đêm mưa mọc lại,
Tôi sẽ còn viết về em, viết mãi...