Thơ » Anh » William Shakespeare » Sonnet
Đăng bởi Vanachi vào 20/03/2007 13:09
Lo! in the orient when the gracious light
Lifts up his burning head, each under eye
Doth homage to his new-appearing sight,
Serving with looks his sacred majesty;
And having climb’d the steep-up heavenly hill,
Resembling strong youth in his middle age,
Yet mortal looks adore his beauty still,
Attending on his golden pilgrimage;
But when from highmost pitch, with weary car,
Like feeble age, he reeleth from the day,
The eyes, ‘fore duteous, now converted are
From his low tract and look another way:
So thou, thyself out-going in thy noon,
Unlook’d on diest, unless thou get a son.
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 20/03/2007 13:09
Khi phương đông được bình minh kéo dậy.
Mặt trời lên, rực rỡ một khối hồng,
Cả trái đất rất hân hoan lúc ấy,
Tắm trong bầu ánh sáng, ngước lên trông.
Lúc mặt trời đến giữa trưa, sáng nhất,
Đứng trên cao như một cỗ xe vàng,
Cũng là lúc hàng trăm nghìn cặp mắt
Chiêm ngưỡng nhìn rực rỡ ánh hào quang.
Nhưng sau đó, cỗ xe kia mệt mỏi
Bắt đầu lăn thấp xuống mãi, và rồi
Đã bớt đẹp, đã không còn sáng chói,
Chẳng ai nhìn như trước đấy, than ôi.
Anh cũng vậy, bị đời quên rất dễ,
Nếu không có con trai anh thừa kế.
Gửi bởi ngo_ai_nee ngày 13/06/2007 10:01
Anh hãy nhìn khi vầng dương xuất hiện
Rồi nhô lên dưới những ánh mắt nhìn
Trên mặt đất thảy muôn loài chào đón
Vẻ huy hoàng, tráng lệ, nét thần tiên.
Khi mặt trời đang dần bước lên cao
Như tuổi trẻ đang căng đầy nhựa sống
Bao ánh mắt nhìn ngưỡng mộ khát khao
Được dõi theo vầng hào quang tỏa sáng.
Nhưng khi đã đi gần hết con đường
Thì mỏi mệt trong hoàng hôn buông xuống
Những ánh nhìn người hâm mộ bốn phương
Sẽ quay về đợi vầng dương buổi sớm.
Đã đến lúc gửi lại đứa con trai
Để có người thay anh đón ngày mai.
Mỗi sớm mai ánh huy hoàng tươi sáng
Từ Phương Đông chói lọi rạng ngời.
Mọi ánh mắt tràn đầy tôn kính
Và hân hoan chiêm ngưỡng mặt trời.
Như chàng trai tuổi đang xuân sôi nổi
Đạt đỉnh cao lúc sức lực căng tràn
Bao người phàm thấy mặt trời tuyệt đẹp
Thật chói chang trong ánh nắng vàng.
Nhưng lát sau, như bộ hành mệt mỏi
Bèn tìm nơi mặt đất quay đầu
Những con người trước kia đầy ngưỡng mộ
Thì bây giờ không thiết mặt trời đâu.
Hãy để lại cuộc đời này con trai bạn
Sẽ thay cha đón mặt trời tươi sáng.