Anh mặt đen như chảo nhọ nồi
Răng như ngà trắng giữa đôi môi
Đây xe anh đẩy trên đường phố
Hạt dẻ hoa kia nở dưới rồi

“Quét, quét” anh rao và vội liếc
Đường kia lối nọ để mà trông
Với đôi mắt sáng màu xanh sáng
Ai khách tìm anh giữa phố đông

Và khi anh đã ở trong nhà
Anh ngồi đưa chổi để thòng qua
Ống hơi lò sưởi anh xoay chổi
Cho nắng trời xanh mắt chói loà

Túi đầy anh lại xách, anh đi
Với nửa trần gian ngáp ngủ khì
Xe nhỏ bánh đưa anh biến dạng
Tai còn nghe “Quét” tiếng chưa đi


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)