Drzwi zamknięte, okute drzwi,
w wąskim oknie żelazna krata...
Tutaj miną najlepsze dni,
miną miesiące i lata.
Trzeba zęby zacisnąć i trwać,
łamiąc w sercu słabość więzienną.
Czemu nocą nie możesz spać,
towarzyszu więziony wraz ze mną,
czemu puścić nie mogą krat
twe ściśnięte kurczowo palce?
Tam, za oknem, walczący świat,
czemuż ciebie nie ma w tej walce?
Tam, za oknem, wzywa cię dal,
w którą śmiało trzeba się rzucić...
Słychać, słychać już trzaski salw,
słychać twardy krok rewolucji.
Towarzyszu więzienny, trwaj,
więcej woli, nadziei, hartu,
z tobą cały walczący kraj,
z tobą masy robocze i partia
W arsenałach jeszcze broni dość,
wiele gazów, dynamitu, stali,
ale idzie, ale musi dojść
do przepaści dziejów kapitalizm.
Przyjdzie wiosna, cała we krwi,
wyścielemy jej most piersiami.
Drzwi zamknięte, okute drzwi
otworzymy na oścież sami!
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 10/07/2008 23:03
Đã sửa 9 lần, lần cuối bởi hongha83 ngày 22/06/2012 06:48
Cửa nhà tù được khoá bằng xích sắt
Ô cửa con, song sắt cắm đầy
Biết bao năm tháng đã qua đây
Đã qua hết những ngày đẹp nhất
Hãy kiên trì hàm răng nghiến chặt
Vượt lên bao yếu ớt giữa nhà lao
Hỡi đồng chí cùng với tôi trong ngục
Trong đêm dài không ngủ được vì sao?
Vì sao những ngón tay anh nắm chặt
Không đập tung song sắt kia đi?
Ngoài song kia cuộc đời đang chiến đấu
Sao anh không chiến đấu trong ni?
Ngoài song kia cuộc đời đang kêu gọi
Hãy đứng lên phấn đấu liều thân
Hãy nghe tiếng súng nổ vang rền
Nghe Cách mạng bước chân đi vững chắc
Hãy kiên trì đồng chí ơi trong ngục
Đem hết niềm tin, nghị lực, tinh thần
Cạnh bên anh cả nước còn đang chiến đấu
Có Đảng và quần chúng công nhân
Kho tư sản dù chất nhiều khí giới
Dù có nhiều máy móc, hơi than
Đường của chúng nhất định rồi đi tới
Là con đường lịch sử tiêu tan
Xuân đã đến, Xuân nhuộm trong máu thắm
Đem ngực ta, ta bắc nên cầu
Cửa nhà tù được khoá bằng xích sắt
Đem sức ta, ta đập nát đi mau!