Kiedy przyjdą podpalić dom,
ten, w którym mieszkasz - Polskę,
kiedy rzucą przed siebie grom
kiedy runą żelaznym wojskiem
i pod drzwiami staną, i nocą
kolbami w drzwi załomocą -
ty, ze snu podnosząc skroń,
stań u drzwi.
Bagnet na broń!
Trzeba krwi!
Są w ojczyźnie rachunki krzywd,
obca dłoń ich też nie przekreśli,
ale krwi nie odmówi nikt:
wysączymy ją z piersi i z pieśni.
Cóż, że nieraz smakował gorzko
na tej ziemi więzienny chleb?
Za tę dłoń podniesioną nad Polską-
kula w łeb!
Ogniomistrzu i serc, i słów,
poeto, nie w pieśni troska.
Dzisiaj wiersz-to strzelecki rów,
okrzyk i rozkaz:
Bagnet na broń!
Bagnet na broń!
A gdyby umierać przyszło,
przypomnimy, co rzekł Cambronne,
i powiemy to samo nad Wisłą.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Khi nào chúng đến đốt nhà anh
Ngôi nhà anh đang ở - nước Ba Lan
Khi chúng đến dội bom
Khi chúng tràn vào như thác đổ
và ban đêm đến đập cửa
với giày đinh với báng súng
Bạn ơi! hãy dậy!
Cầm súng lên!
Lưỡi lê cắm lên nòng!
Chiến đấu!
Tổ quốc còn nhiều điều chưa giải quyết
Nhưng quân thù đừng hòng đục khoét
Không một ai từ chối hi sinh
Chúng ta phải sẵn sàng cùng bài ca điệu hát
Dù có phải đôi lần cay đắng
với mẩu bánh mì từ trên mảnh đất thân yêu
đối với bọn muốn xéo dày Đất nước - Ba Lan
đồng chí hãy đánh cho không còn mảnh giáp
Hỡi pháo thủ của linh hồn và ngôn ngữ!
hỡi nhà thơ, hãy để đấy những bài ca!
Thơ phải xuống tận đường hào chiến luỹ
Là tiếng kêu, là mệnh lệnh thét to:
Lưỡi lê cắm lên nòng!
Lưỡi lê cắm lên nòng!
Nếu rủi ro mà phải nhắm mắt lìa thân
Ta sẽ nhớ lại Cambron ngày trước
Ta sẽ nói với quân thù cướp nước
Lời của Cambron trên dòng nước Vixla