Thơ » Nga » Vera Inber
Снег, бездорожье, горячая пыль, суховей.
Минное поле, атака, свинцовая вьюга —
Все испытала, в походной шинели своей,
Ты, боевая подруга.
Ты уезжала с заводом своим на Урал.
Бросила дом свой, ни разу о нем не заплакав.
Женским рукам удивлялся горячий металл,
Но покорялся, однако.
Мы — победители. Пушечный грохот утих.
Минуло время тяжелой военной заботы.
Вспомнила ты, что, помимо профессий мужских,
Женщина прежде всего ты.
Мартовский солнечный день. Голубая капель
Точит под крышей себе ледяную лазейку.
В комнате тихо, светло. У стены — колыбель
Под белоснежной кисейкой.
Мягкую обнял подушечку сонный малыш.
Нежное солнце сквозит в золотых волосенках.
Руку поднявши, ты шепчешь: «Пожалуйста... тшшш,
Не разбудите ребенка».
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 04/07/2018 07:31
Tuyết, đường trắc trở, gió hanh
Kẽm gai, bão tuyết, bãi mìn, tấn công
Như thu vào tấm áo choàng
Em, người bạn gái chiến trường hành quân
Theo nhà máy tới Ural
Bỏ nhà, không chút khóc than một lần
Đến thép nóng phải ngạc nhiên
Cũng quy phục dưới tay mềm của em
Thắng lợi rồi, tiếng súng im
Thời gian khổ cuộc chiến tranh, qua rồi
Em nhớ không, đã một thời
Em thay việc của những người đàn ông
Rơi mái nhà, giọt băng trong
Ngày tháng ba, mặt trời hồng nắng lên
Căn phòng lặng lẽ, kề bên
Chiếc nôi phủ tấm sa tuyền trắng trong
Bé ôm gối ngủ giấc nồng
Mặt trời xuyên mái tóc vàng dịu êm
Tay khẽ khàng: hãy lặng yên
Đừng làm bé thức. Tiếng em thì thầm