Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Vũ Từ Trang » Ngược dốc (1999)
Thành phố những toà nhà cao vút
những mái vòm biệt thự uy nghiêm
đèn rực rỡ, xe trên đường cao tốc
bóng những ai vun vút trên đường
Tôi tự hỏi: ở đâu làng cổ?
những nếp nhà xứ sở Ban Căng
mái lợp đá, tường gỗ thông nứt nẻ
thùng rượu nho ngây ngất cửa buồng?
Ở đâu Gabrovo nặng nề con nước
người già ngồi kể chuyện dân gian
chuyện vui Gabrovo cười vang bao thế kỷ
bao lời lẽ khuyên răn ý nhị, khiêm nhường?
Vẫn tuyết, vẫn bếp lò, vẫn người se sợi
vẫn con suối đang mệt oải phía chân đồi
vẫn đêm đêm người lại ngồi kể chuyện
Gabrovo ơi, lặng lẽ phía chân trời...