Thơ » Việt Nam » Trần » Tuệ Trung thượng sĩ
藤鼠無端漸漸侵,
歸來終老寄山林。
柴門茅屋居瀟灑,
無是無非自在心。
Đằng thử vô đoan tiệm tiệm xâm,
Quy lai chung lão ký sơn lâm.
Sài môn mao ốc cư tiêu sái,
Vô thị vô phi tự tại tâm.
Dây leo và loài chuột không dưng dần dần lấn tới,
Trở về gửi thân nơi núi rừng đến trọn tuổi già.
Cửa liếp nhà tranh, ăn ở thảnh thơi,
Không “thị” không “phi”, lòng ung dung tự tại.
Trang trong tổng số 1 trang (9 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 26/09/2008 20:58
Nanh chuột giây bìm cứ lấn xâm,
Về thôi, già gửi chốn sơn lâm.
Nhà tranh cửa liếp phong quang chán,
Phải trái đều không, tự tại tâm.
Gửi bởi PH@ ngày 28/07/2014 22:26
Chuột phá bìm leo bỗng chẳng an
Về gửi tuổi già chốn non ngàn
Nhà tranh cửa liếp mưa gió mặc
Chẳng đúng chẳng sai tự tâm nhàn
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 21/06/2016 14:40
Nanh chuột dây bìm cứ doạ ta
Sơn lâm về gởi tấm thân già
Nhà tranh cửa sậy thong dong chán
Sai đúng đều không thảy vượt qua
Gửi bởi Nhất Nguyên ngày 23/12/2016 02:18
Không dưng leo chuột lấn xâm ta
Trở lại rừng sâu gửi tuổi già
Cửa liếp mái tranh nhàn nhã chán
An tâm phải quấy khỏi phiền hà.
Gửi bởi Ban Nhược ngày 05/11/2018 12:23
-藤鼠 Đằng thử: Con chuột. Loài này thường sống gần mé nước nơi có nhiều lau sậy, rất giỏi bơi lội, gặp nguy hiểm liền nhảy vào trong nước.
Trong Tục Cao Tăng Truyện có câu: "Chuột hoang dễ xâm phạm (gặm phá), vượn rừng khó ở yên." (《續高僧傳》:“藤鼠易侵。樹猨難靜。”)
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 09/01/2019 18:19
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 11/11/2020 16:48
Loài chuột dây leo cứ lấn ta,
Về đây rừng núi gửi thân già.
Thảnh thơi cửa liếp nơi lều bạt,
Không “thị” không “phi”, tự tại mà!
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 19/01/2021 05:03
Leo dây loài chuột lấn ta,
Về nơi rừng núi thân già gửi đây.
Thảnh thơi lều bạt,cửa cây,
Không sai không dúng long đầy từ tâm.
Gửi bởi Thích Đạo An ngày 10/04/2024 06:24
Bìm, chuột không nhân mãi mãi xâm
Lui về, già gởi chốn sơn lâm.
Nhà tranh cửa gỗ đời thanh thoát
Không đúng không sai tự tại tâm.
Gửi bởi Thích Đạo An ngày 13/04/2024 00:39
Vô cớ chuột bìm cứ lấn xâm
Quay về già yếu gởi sơn lâm
Nhà tranh cửa gỗ vui thanh thoát
Phải quấy không còn, tự tại tâm