Thơ » Việt Nam » Trần » Tuệ Trung thượng sĩ
偶向溈山得弟鄰,
荒蕪甘作放牛人。
國王德澤寬如海,
隨分些些水草春。
Ngẫu hướng Quy Sơn đắc đệ lân,
Hoang vu cam tác phóng ngưu nhân.
Quốc vương đức trạch khoan như hải,
Tuỳ phận ta ta thuỷ thảo xuân.
Tình cờ hướng về làng xóm của Quy Sơn mà tìm được mái nhà,
Cam làm người thả trâu trong chốn hoang vu.
Ơn đức quốc vương rộng như bể,
Nhưng xin cứ tuỳ phận với chút ít cỏ nước mùa xuân.
Trang trong tổng số 1 trang (5 bài trả lời)
[1]
Quy Sơn xóm nọ bỗng quay sang,
Cam nhận chăn trâu chốn nội hoang.
Ơn đức quốc vương như biển cả,
Riêng vui cỏ suối với hoa ngàn.
Gửi bởi Nhất Nguyên ngày 19/12/2016 14:58
Bỗng hướng Quy Sơn bạn xóm làng
Chăn trâu cam nhận chốn đồng hoang
Quốc vương ơn đức rộng như biển
Tuỳ phận chút xuân nước cỏ ngàn.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 08/01/2019 16:28
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 11/11/2020 11:42
Hướng tới Quy Sơn bạn xóm làng,
Chăn trâu cam chịu chốn đồng hoang.
Quốc vương ơn đức như sông biển,
Tuỳ phận chút xuân nước cỏ vàng.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 16/01/2021 20:53
Quy Sơn hướng bạn xóm làng,
Chăn trâu cam chịu cỏ tàn đồng hoang.
Quốc vương ơn đức biển ngàn,
Cứ xin tuỳ phận cỏ vàng nước xuân.
Gửi bởi Thích Đạo An ngày 10/04/2024 05:06
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Thích Đạo An ngày 11/04/2024 21:14
Chợt hứng non Qui được bạn thân
Đồng hoang cam nhận kẻ mục đồng.
Quốc vương ân đức rộng như bể
Tuỳ phận đôi phần nước cỏ xuân.