Thơ » Trung Quốc » Sơ Đường » Trần Thúc Đạt
Đăng bởi tôn tiền tử vào 17/06/2014 08:58
自君之出矣,
紅顏轉憔悴。
思君如明燭,
煎心且銜淚。
Tự quân chi xuất hĩ,
Hồng nhan chuyển tiều tuỵ.
Tư quân như minh chúc,
Tiễn tâm thả hàm lệ.
Từ khi chàng vắng nhà,
Nhan sắc em xác xơ.
Lòng thiếp nhớ chàng như ngọn nến đang cháy,
Tim lụn dần mà giọt nóng chảy dài.
Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 17/06/2014 09:20
Từ khi chàng vắng nhà
Dung nhan em xác xơ
Nhớ chàng như ngọn nến
Tim lụn lệ tran hoà
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 03/04/2020 20:26
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 24/12/2020 20:25
Từ khi chàng xa vắng nhà,
Dung nhan em tháng năm qua bơ phờ.
Nhớ chàng ngọn nến cháy mờ,
Lụn dần tim giọt vẫn còn chảy xuôi.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 03/04/2020 20:32
Từ lúc chàng đi xa vắng nhà,
Hồng nhan tiều tuỵ tháng năm qua.
Nhớ chàng như ngọn nến đang cháy,
Tim lụn dần mà giọt chảy hoài.
Gửi bởi lnthang281 ngày 01/06/2024 11:39
Từ khi chàng bước lên đường
Sắc hương xơ xác buồn thương trong lòng
Nhớ chàng như ngọn nến hồng
Tim tàn giọt chảy ròng ròng hàng đêm