Chưa có đánh giá nào
Thể thơ: Thơ tự do
Thời kỳ: Hiện đại

Đăng bởi Trần - Tuấn vào 10/02/2020 10:26, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử vào 10/02/2020 21:48

tôi gối lên quả bom
chậm nổ
buổi sáng ở làng Cam Tuyền

pha loãng cái đầu tôi vào đất
đỉnh Cu Lơ ngậm gió
ngậm buổi sáng Cam Tuyền
ngậm tôi +
quả bom ngậm nổ

buổi sáng ở Cam Tuyền
những chiếc máy rà rủ nhau đón bình minh từ phía Tây
những chiếc ngón chui ra từ quả bom hành quân về phía Tây
những bàn chân bước ra từ quả bom hành quân về phía Tây
không hàng ngũ và thật quái dị
chúng đi như bầy sâu đo
máu khô
oằn lá

buổi sáng ở làng Cam Tuyền
buổi sáng trên đỉnh Cu Lơ

cái đầu tôi ú ớ cơn mơ
xương trắng hoá cành
lá xanh ngậm nổ
máu đỏ treo sương

trên đỉnh Cu Lơ
cơn mơ
là chiếc máy rà câm
dò theo từng ngón tay bàn chân
trên bầu trời ngậm nổ


Cam Tuyền–một làng nghèo ở Cam Lộ (Quảng Trị) người dân sống bằng nghề đào bới rà tìm phế liệu từ bom đạn còn sót lại sau chiến tranh.

Nguồn: Trần Tuấn, Ma thuật ngón, NXB Hội Nhà văn, 2008