Thơ » Việt Nam » Cận đại » Trần Ngọc Lầu
Đăng bởi Vanachi vào 11/01/2008 08:16
Phụng Lãm ơi! ngươi ở chốn nào?
Hai mươi sáu tuổi, một đời sao?
Tưởng câu cộng tháp, mồ hôi đổ,
Nhắc chuyện tri âm, nước mắt trào.
Chôn khối văn tinh trời đất nhẽ!
Đứt dây cầm nguyệt ruột gan bào!
Cảnh dời vật đổi, xem buồn nghiến,
Nhạn nhớ chừng mây, cá nhớ ao.