Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Tôn Thọ Tường
Đăng bởi tôn tiền tử vào 26/08/2014 22:27
Trải bảy mươi hai trạm tới kinh,
Bao nhiêu gian khổ bấy nhiêu tình.
Vì nhà túng rối nên quyền biến,
Phép nước răn đe há dám khinh.
Gió bụi đất từng quen với mặt,
Nắng mưa trời có thấu cho mình.
Chín trùng cao vọi dầu soi xét,
Ơn xuống may ra gặp phước linh.