Tỏ với vừng trăng chuyện nước non.
Đá tha lấp biển khó nên hòn.
Tơ tằm gỡ mối tơ còn vướng,
Bút thỏ đề thơ bút đã mòn,
Vò võ thương mình nơi đất khách,
Bơ thờ trách kẻ chốn trường bon.
Biết bao sầu tủi bao ân hận,
Muôn dặm từ ngày cách vợ con.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]