Ivan bị bệnh
Không phải là đau bụng
Cũng không phải cảm hàn
Mỗi lần sắp đứng lên khỏi ghế
Lại cứ muốn ngã nhào
Không nhận ra được ai
Ở quanh mình nữa
Ai hỏi ông điều gì
Ông trả lời lí nhí
Rồi bỗng chốc thét lên:
"Tôi bận lắm
Tôi không có nhà
Đóng cửa lại đi
Hiểu chưa?"
Rồi ông bỏ nhà đi
Không sống với vợ con nữa...
Bạn bè thân thích đến khuyên ông
Người khuyên đi dã ngoại trong rừng
Kẻ khuyên năng tập thể thao thể dục
Có người khuyên cần phải ăn kiêng
Ông bỏ ngoài tai những lời khuyên ấy
Thế rồi, quần chúng nhân dân
Đã chữa lành bệnh cho Ivan
Vào một ngày trời xanh tuyệt đẹp
Họ giải phóng ông
Ra khỏi mọi nỗi băn khoăn
Mọi điều bận rộn
Thậm chí còn ra khỏi
Cả chiếc ô tô con
(Suốt ngày đêm trực chờ bên cổng)
Tất cả bỗng nhiên quay ngược lại
Nay Ivan khỏi bệnh hoàn toàn
Ông đã nhận ra người
- Mà hồi trước ông không nhận ra -
Ông trực tiếp gọi điện thoại đến người
- Mà hồi trước ông từ chối tiếp -
Mời đến nhà ông chơi

Ông giao tiếp với mọi người thoải mái
Bằng giọng nói chân tình
Ông đã trở lại gia đình mình, hoà thuận

Ai ơi có hiểu không?
Thế đấy!


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)