Một viên gạch xám
Nằm trên tảng băng trắng tinh
Trôi theo dòng nước yên bình
Viên gạch ấy không ngớt lời chỉ đạo
Cho tảng băng kia bơi:
Đừng đi theo hướng này
Phải đi theo hướng nọ
Đừng ép sát vào bờ
Đừng có kêu lách tách…

Vừa chào mùa xuân tới
Tảng băng kia chợt tan
Viên gạch xám chìm vào đáy nước…


1947

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)