Thơ » Nga » Rasul Gamzatov
Đăng bởi nguyenvanthiet vào 07/06/2007 08:00, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi vào 09/10/2010 06:00
Три женщины в путь провожали меня.
Одна прислонилась к платану
И бросила вслед,
головы не клоня:
- Забудешь, я плакать не стану.
Вторая стояла близ отчих дверей,
Кувшин она полный держала.
И я услыхал:
- Возвращайся скорей!
- А третья, вздохнув, промолчала.
О первой забыл я за первой горой,
Белевшей под облаком алым,
И с легкой душою в пути о второй
Забыл за вторым перевалом.
Летал и кружил я по сотням дорог,
Подхлестывал время, как плетью,
Но все ж позабыть за горами не мог
Из трех, мной целованных, третью.
И первая, злая, на крыше ждала,
Когда я вернулся к вершинам.
И вышла вторая, добра и мила,
Навстречу мне с полным кувшином.
А третью,
хоть даже не стала встречать,
Забыть не сумею и впредь я.
И будет ночами мне сниться опять
Из трех, мной целованных, третья.
Trang trong tổng số 1 trang (5 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi nguyenvanthiet ngày 06/06/2007 08:00
Ngày tôi đi có ba người đưa tiễn
Cô thứ nhất đứng tựa gốc ngô đồng
Gọi với theo, đầu cô không cúi xuống:
“Anh sẽ quên em, nên em chẳng bận lòng”.
Cô thứ hai đứng bên cửa hiên nhà
Ôm trong tay một bình trà to nặng
Gọi theo tôi “Anh mau trở về nghe!”
Cô thứ ba chỉ thở dài im lặng.
Cô thứ nhất, sau ngọn đồi thứ nhất
Đã ánh bạc lên dưới áng mây hồng
Cô thứ hai cũng chẳng hề chật vật
Tôi quên ngay khi xe chạy qua truông.
Rồi tôi đi qua muôn nẻo đường xa
Thời gian trôi như cầm roi thúc giục
Nhưng lòng tôi chẳng thể nào quên được
Trong ba người – người con gái thứ ba.
Một ngày kia tôi về lại núi rừng
Cô thứ nhất chờ trong cơn giận dữ.
Cô thứ hai vẫn tốt bụng, dễ thương
Ra đón tôi với bình trà to bự.
Cô thứ ba, dù chẳng ra chào đón
Tôi chẳng thể quên sau chuyến đi xa
Rồi cứ đến từng đêm trong giấc mộng
Trong ba người – người con gái thứ ba.
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi nguyenvanthiet ngày 06/06/2007 16:27
I kissed three women when I left.
Beneath a spreading yew
One stood and said:
«If you forget,
I’ll shed no tear for you!»
The second in the doorway held
A pitcher at her side
And bid me:
«Hurry back! Farewell!»
The third just stood and sighed.
The first I speedily forgot
Beneath the glowing skies.
The second I remembered not
Beyond the second rise.
I rode and strode by many a road
And sluggish Time I spurred,
For always I was haunted by
Remembrance of the third.
The first, the shrew, was on the roof
To watch me gallop in.
The second, suave and smiling, gave
Me water from the spring.
The third was nowhere to be seen,
Her presence there I missed.
And that’s the woman whom I dream
About—the third I kissed.
Gửi bởi estrange ngày 10/11/2008 22:16
Tôi hôn ba cô gái khi từ biệt
Dưới bóng cây thủy tùng
Một người đứng và nói:
“Nếu anh quên em,
Em sẽ không nhỏ lệ!”
Người thứ hai tựa bậc cửa
Chiếc bình dựa bên vai
Nàng bảo tôi:
“Tạm biệt anh! Hãy mau trở lại”
Người thứ ba chỉ biết đứng, thở dài
Người thứ nhất, tôi mau chóng quên
Dưới bầu trời hoàng hôn rạn vỡ
Người thứ hai tôi không còn nhớ
Ngày thứ hai khi mặt trời lên rạng rỡ.
Tôi thúc ngựa vượt bao ngả đường
Giục Thời Gian chạy nhanh hơn
Bởi tâm hồn luôn bị giày vò
Người thứ ba và nỗi nhớ.
Nàng thứ nhất, kẻ khôn ngoan, đứng trên mái
Nhìn ngựa tôi phi tới.
Nàng thứ hai với nụ cười hiền dịu
Trao tôi nước lấy từ khe suối.
Nhưng nàng thứ ba, tôi không thấy
Hình bóng nàng ở đâu đây
Người con gái trong những giấc mơ
Nàng thứ ba tôi hôn khi từ biệt
Gửi bởi Quangnhat ngày 08/10/2010 02:06
ТРИ ЖЕНЩИНЫ
Три женщины в путь провожали меня.
Одна прислонилась к платану
И бросила вслед,
головы не клоня:
- Забудешь, я плакать не стану.
Вторая стояла близ отчих дверей,
Кувшин она полный держала.
И я услыхал:
- Возвращайся скорей!
- А третья, вздохнув, промолчала.
О первой забыл я за первой горой,
Белевшей под облаком алым,
И с легкой душою в пути о второй
Забыл за вторым перевалом.
Летал и кружил я по сотням дорог,
Подхлестывал время, как плетью,
Но все ж позабыть за горами не мог
Из трех, мной целованных, третью.
И первая, злая, на крыше ждала,
Когда я вернулся к вершинам.
И вышла вторая, добра и мила,
Навстречу мне с полным кувшином.
А третью,
хоть даже не стала встречать,
Забыть не сумею и впредь я.
И будет ночами мне сниться опять
Из трех, мной целованных, третья.
Gửi bởi hongha83 ngày 21/06/2023 22:01
Tiễn tôi lên đường có ba cô gái,
Có một cô mải dựa gốc ngô đồng
Nói với một câu, đầu không chịu cúi:
“Anh sẽ quên em, em chả tủi làm gì”.
Cô thứ hai đứng gần ngay ngưỡng cửa,
Ôm theo người một bình nước rửa tay(*):
“Chóng về nhé anh” tiếng cô vọng bên tai.
Cô thứ ba chỉ biết thở dài lặng lẽ.
Quên cô thứ nhất sau quả đồi đầu tiên
Màu xám trắng dưới triền mây rực đỏ,
Qua đèo thứ hai tôi đã không còn nhớ
Cô thứ hai mà chả chút bận lòng.
Tôi đã đi qua muôn nẻo dặm đường,
Thời gian trôi như quất cương giục ngựa.
Dù có qua bao núi đồi chăng nữa
Cô thứ ba tôi nhớ mãi khôn nguôi.
Rồi một ngày tôi về lại núi đồi,
Cô thứ nhất chờ tôi lòng giận dữ.
Cô thứ hai hiền lành hồn thiếu nữ
Ra đón tôi với bình nước đổ đầy.
Cô thứ ba, dù không muốn ra đây,
Tôi chả biết từ nay sao quên được.
Rồi hằng đêm trong lòng tôi ao ước
Đươc hôn em - cô gái thứ ba này.