Thơ » Việt Nam » Trần » Phạm Ngũ Lão
長樂鐘聲遞一槌,
秋風蕭颯不勝悲。
九重明鑑今亡矣,
萬里長城孰壞之。
雨暗長江空淚血,
雲低複道鎖愁眉。
仰觀奎藻詞非溢,
魚水情深見詠詩。
Trường Lạc chung thanh đệ nhất chuỳ,
Thu phong tiêu táp bất thăng bi.
Cửu trùng minh giám kim vong hĩ,
Vạn lý trường thành thục hoại chi.
Vũ ám trường giang không lệ huyết,
Vân đê phức đạo toả sầu my.
Ngưỡng quan Khuê tảo từ phi dật,
Ngư thuỷ tình thâm kiến vịnh thi.
Tiếng chuông cung Trường Lạc một hồi vang lên,
Gió thu hiu hắt, đau thương khôn xiết.
Tấm gương sáng của cửu trùng nay đã mất rồi,
Bức trường thành vạn dặm ai làm cho sụp đổ?
Mưa phủ kín sông dài, luống tuôn lệ máu,
Mây sa xuống đường sạn đạo nhíu hàng mi sầu.
Ngước xem văn chương lời lời cô đúc,
Tình sâu cá nước đã hiện ra ở lời thơ vịnh.
Trang trong tổng số 2 trang (11 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2]
Một tiếng chuông vang Trường Lạc lâu
Gió thu hiu hắt nhuốm thương đau
Thành dài vạn dặm ai xô mất
Gương sáng cửu trùng chẳng thấy đâu
Mưa phủ trường giang tuôn lệ máu
Mây sa sạn đạo nhíu mi sầu
Ngẩng trông khuê tảo lời khuôn phép
Cá nước tình thâm thơ kết câu
Trang trong tổng số 2 trang (11 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2]