Thơ » Nga » Nikolai Rubtsov
Đăng bởi nguyenxuanphong vào 23/07/2007 05:28, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Hoa Xuyên Tuyết vào 23/07/2007 09:19
Улетели листья с тополей -
Повторилась в мире неизбежность...
Не жалей ты листья, не жалей,
А жалей любовь мою и нежность!
Пусть деревья голые стоят,
Не кляни ты шумные метели!
Разве в этом кто-то виноват,
Что с деревьев листья улетели?
Trang trong tổng số 1 trang (7 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi nguyenxuanphong ngày 23/07/2007 05:28
Từ hàng dương bay đi từng chiếc lá
Điều hiển nhiên vẫn lặp lại trong đời
Đừng thương tiếc lá làm chi, em ạ
Mà hãy thương hiền dịu mối tình tôi!
Em cứ để mặc hàng cây trần trụi
Bão tuyết gào, em trách bão mà chi!
Bởi ở đây không ai người có lỗi
Khi lìa cành những chiếc lá bay đi.
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Hoa Xuyên Tuyết ngày 16/07/2008 11:52
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Hoa Xuyên Tuyết ngày 17/07/2008 15:49
Có 1 người thích
Lìa cành chiếc lá bông bay -
Cho hay cái lẽ xưa nay của trời...
Nếu em thương lá mồ côi,
Sao không xót chút tình tôi dịu dàng!
Mặc cây trần trụi bẽ bàng,
Xin đừng trách gió phũ phàng làm chi!
Nào ta đâu có lỗi gì,
Khi cây trút lá đi về cõi không?
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Hoa Xuyên Tuyết ngày 17/07/2008 15:50
Có 1 người thích
Lá rơi từ những cành dương
Lá rơi, rơi… chuyện lẽ thường… lá rơi!
Đừng thương tiếc lá, em ơi,
Hãy thương xót chút tình tôi dịu dàng.
Dẫu rằng cây trụi bên đàng,
Cũng đừng trách bão phũ phàng với cây.
Lẽ nào ai chịu lỗi đây,
Khi cây đổ lá, lá bay lìa cành.
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Hoa Xuyên Tuyết ngày 17/07/2008 15:52
Có 1 người thích
Lá phong đã rụng hết rồi
Là điều tất yếu giữa đời này thôi...
Xin đừng thương tiếc lá rơi
Tình anh đằm thắm em ơi tiếc giùm!
Mặc cho trơ trụi hàng phong
Cũng đừng nguyền rủa bão giông làm gì
Nào ai có tội tình chi
Nếu như lá đã chia ly với cành?
Gửi bởi Trăng Quê ngày 30/10/2008 08:26
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Trăng Quê ngày 30/10/2008 20:33
Những chiếc lá bay từ hàng dương -
Vòng tuần hoàn, đời không tránh khỏi...
Đừng thương lá vàng rơi lả tả,
Mà xót tình thương mến của riêng tôi!
Hãy mặc kệ hàng cây đứng trụi trơ,
Bão tuyết thét gào, em đừng trách nữa!
Có lẽ nào đã ai - kia có lỗi,
Khi lìa cành những chiếc lá bay đi?
Gửi bởi hảo liễu ngày 30/04/2015 00:34
Lá phong rơi
Điều-phải-đến trên đời lại đến...
Đừng tiếc lá, em ơi, đừng tiếc,
Dành tiếc nuối cho tình tôi!
Khi hàng cây trụi lá xin đừng trách bão dông.
Không ai có lỗi đâu em.
Khi những chiếc lá cứ rơi
Khi đất trời vào đông.
Gửi bởi Phạm Thanh Cải ngày 26/05/2019 21:08
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Phạm Thanh Cải ngày 29/10/2019 00:32
Những chiếc lá từ cây dương rơi xuống
Mùa lại tiếp mùa, chiếc lá lại rơi rơi...
Đừng hối tiếc lá rơi, đừng hối tiếc,
Mà hãy thương sự hiền dịu của tôi!
Hãy cứ để cây đứng một mình trần trụi
Đừng trách chi trận bão tuyết rú gào!
Bởi ở đây không ai người có lỗi
Từ trên cây, muôn lá rụng xạc xào?