Nhắc cân Thái lĩnh với hồng mao,
Chí khí quan đề khẳng khái sao.
Thắt cổ chân lê buông xuống đất,
Trầm mình đầu ngóc nghển lên cao.
Sờ lưng thuốc độc rơi đâu mất,
Lấy hốt làm gươm thích chẳng vào.
Tứ bất tử rồi ngơ ngẩn mãi,
Hỏi thăm quan án chạy nơi nào.


Xưa có quan đề đốc (Lê Trinh) và quan án sát (Cao Hữu Sung) giữ thành, chẳng may thất thủ, quan án chạy trước, quan đề theo sau mà không biết tự tử như các trung thần.

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]