Con tạo ghen chi gái má hồng,
Mà đem nước đến vỗ tầm vông[1].
Gió lùa cửa cống bèo man mác,
Trăng xỏ buồng trai bóng phập phồng.
Những sợ anh kình rình rưới rốn,
Lại lo chú chuối lẩn bên hông.
Quản chi điểm phấn trang hồng nữa,
Chỉ biết nơi sâu với chốn nông.


Chú thích:
[1]
Ở đây chỉ tiếng sóng vỗ như trẻ con vỗ tay chơi trò tập tầm vông.


[Thông tin 2 nguồn tham khảo đã được ẩn]