Thơ » Việt Nam » Hậu Lê, Mạc, Trịnh-Nguyễn » Nguyễn Văn Siêu » Mạn hứng thi tập
Đăng bởi hongha83 vào 29/10/2011 20:27
孤山卓出古城西,
看盡關河四面低。
龍肚千年餘氣色,
新亭一簇自雲霓。
四郊會見風塵靜,
重九無為戰伐凄。
此日登臨容易得,
千秋韻事即堪題。
Cô sơn trác xuất cổ thành tê (tây),
Khán tận quan hà tứ diện đê.
Long Đỗ thiên niên dư khí sắc,
Tân Đình nhất thốc tự vân nghê.
Tứ giao hội kiến phong trần tĩnh,
Trùng cửu vô vi chiến phạt thê.
Thử nhật đăng lâm dung dị đắc,
Thiên thu vận sự tức kham đề.
Một ngọn núi cao hiện lên ở phía tây thành cổ,
Nhìn suốt về nơi cửa ải và sông, bốn mặt đều thấp.
Nơi thờ thần Long Đỗ nghìn năm còn đầy khí sắc,
Một quần thể Tân Đình nổi lên trên nền mây mống.
Bốn phía ngoại thành gặp nhau thành nơi yên ổn ở vùng gió bụi,
Nơi chín bậc bệ rồng có giáo hoá, không cần đánh dẹp mà yên.
Đến ngày ấy lên cao mà nhìn xuống quả dễ dàng làm được,
Ngàn năm việc vận dụng vẫn làm thơ ắt được liền.
Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 29/10/2011 20:27
Núi cao chót vót phía tây thành,
Bốn mặt quan hà đẹp tựa tranh.
Long Đỗ nghìn năm đầy khí sắc,
Tâm Đình một khoảnh rộng cao thanh.
Cửa tùng giáo hóa thay đao kiếm,
Tứ trấn giao hòa đẹp nghĩa tình.
Ngày ấy lên cao vui đắc ý,
Nghìn thu dùng vận bút đề nhanh.
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 17/07/2017 19:08
Ngọn núi cao phía tây thành cổ
Ải và sông mọi chỗ thấp tè
Ngàn năm Long Đỗ uy nghi
Một hàng đình mới mây nghê làm nền
Bốn ngoại thành lặng yên gió bụi
Chín bệ rồng đánh đuổi không làm
Thơ làm hôm ấy dễ dàng
Ngàn năm vần điệu hứng tràn viết ra.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 20/08/2018 19:38
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 10/10/2019 09:48
Núi cao chót vót phía thành tây,
Bốn mặt thấp đều sông ải nầy.
Long Đỗ nghìn năm đầy khí sắc,
Tân Đình quần thể nổi nền mây.
Bình yên bốn phía vùng thành ngoại,
Chín bậc bệ rồng an vỗ ngay.
Nhìn xuống từ cao làm dễ được,
Làm thơ vận dụng ắt nên đây.
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 16/12/2019 08:54
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Trương Việt Linh ngày 24/02/2020 09:14
Chon von một đỉnh phía tây thành
Bốn phía non sông thoả mắt nhìn
Long Đỗ ngàn năm ngời sắc lạ
Tân Đình một khoảnh rạng mây lành
Bốn phương mãi thấy phong trần lặng
Chín bệ vô vi chiến phạt ngưng
Ngày ấy lên cao trông thoả thích
Tung hoành ngọn bút thật ung dung