Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Nguyễn Văn Duy
Đăng bởi Cao Tứ Hải vào 02/05/2007 14:22, đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Cao Tứ Hải vào 17/05/2007 14:39
1. buổi sáng
bên cửa ô
nhấm lương khô
nhai đồng hồ
nhích nhắc
ừ nhỉ, chiếu hôm nay có nắng
buổi sáng dài ra sau một tháng
gió thủ thỉ qua song
thủy tiên vươn vai lá cùng tình tự
rêu vừa sinh ra người ta bảo cũ
ăn thời gian tạo mốt cho tường
lá vàng mệnh nằm dạt bên đường
xe máy đầy bình xăng bạt mạng
điện thoại ngấy bàn
chồm lên di động
2. buổi trưa
bên cửa ô
nhấm lương khô
thêm một miếng thời gian vỡ vụn
lưỡi ngọt lịm
lòng khát khô
một vạn rêu tìm mốt thoát xác xưa
làm sao ta không cũ?
một vạn gió nỉ non bên cửa
làm sao người không khỏi tranh đua?
một vạn lá sau rơi còn xào xạc
làm sao ta thôi ngơ ngác?
một vạn xe chồng lên một giờ
làm sao không cần đường khai mở?
một vạn chuông tin cùng đổ
làm sao qua biển sóng không bờ?
3. buổi chiều
bên cửa ô
nhấm lương khô
thêm một vạn dấu hỏi nuốt chửng vào bình lặng
lưỡi chưa kịp đắng
lòng sẵn mộng mơ
một vạn rêu: có bao rêu bất tử?
mấy ngàn năm vững thành quách Văn Lang
một vạn lá rơi: có bao lá đỏ?
máu cha ông nhuộm đỏ một dòng sông
một vạn gió: đâu ngọn gió xanh lơ?
hát khúc hát bầu trời mùa sinh nở
một vạn xe: xe nào vượt đèn đỏ?
khi đợi đèn xanh huyền hão não "bế quan"
đất nước sang mùa bắt tay
ta vào mùa tìm bạn
thánh thần và khủng bố
đục nước béo cò
một vạn chuông bắc nhịp cầu mây
trái đất tròn lại một vòng tay
4. buổi tối
lừa cơn đói từng ngày
ta nhấm lương khô từng giây
sao vụt đi từng năm ánh sáng
ta tìm trời qua thấu kính nhân văn
và ba đi-ốp cận?
hay trời tìm ta qua ô cửa - mắt trời?
vừa hửng nắng: có mây chờ sẵn
đêm chưa kịp tẩy màu: kìa dịu dàng trăng!
đêm càng đen ngôi sao càng sáng
miền nhiệt đới lá cây xanh thẳm
trên tầng sáu bầu trời sương đầy mộng
mà lòng ta rát bỏng phía em cười
này, những hộp gương ơi hãy cùng ta vang động!